Sunday, September 7, 2014

Thơ NG HOÀNG ANH THƯ






NHỮNG MẢNH RỜI

Nguyễn Hoàng Anh Thư

1
Tư duy im lặng
nó thích bóng tối vì không nhìn thấy được những ngôi sao
mực tung vào nước
lấp lánh thân tròn phóng đi
và thoát khỏi ngàm cá dữ



2
Nắm chặt tay nhau để tận hưởng
hơi nóng đang nguội dần đi
chúng luồn vào những thớ thịt ở trái tim

3
Cánh đồng kể cho tôi nghe
mọi người đi đâu và làm gì
kể cả cái áo tơi đang dần rớt giữa cơn mưa nặng hạt
chúng không còn che được tiếng hò


4 
Buổi sáng thứ bảy
tiếng cầu nguyện đang trượt trên đường link
kịp về phía bên kia
đã là 8h32 phút tối
chúng vội vã đến nơi để dỗ giấc ngủ ngon
vẫn còn nghe hơi thở gấp

5
Khi tiếng khóc trẻ sơ sinh là một thẩm phán
con người im lặng lắng nghe
và sửa chữa tội lỗi trong đoạn đời còn lại 

6
Tiếng thở dài khoáy cửa
se mòn sợi gió
khép kín nhìn nhau trong một cái mắt gỗ 
vừa lìa đứt khỏi cội thông già

7
Vòng vòng, những vòng khoác lác
sống chết, chết sống
phồng lên phồng lên
rỗng tận ngõ trời
nổ tung cả lời thiên thạch

8
Lữ khách liệm mùa đông
trong cái giá mùa hè
bần bật chạm bước chân đã cũ 
hơn nửa mái đầu
tìm vại nước ở sân sau

9
Bạn tôi khản tiếng
ru cuộc đời
còn lại nửa tấm thân còn ở trên nôi

10
Nhốt mảnh đồng đang trôi giữa mùa nước xoáy
thò tay nhặt lại những giọt mồ hôi
thơm mùi lúa sữa

11
Thời gian triển lãm những nụ cười
sự lười biếng ghen tỵ
nó nằm xấu xí và hư hỏng như một cái nêm gỗ

12
Những con phố mắc chứng xương thủy tinh
chúng bị rút rỗng
những bước chân trầm tư và hiền lành

13
Vần lục bát khập khểnh
khi chiếc lưỡi bị hụt vào trong
cất đi sự nuối tiếc trên đĩa mật

14
Trong trang bìa quyển sách
dấu triện đỏ nhìn chúng tôi
và cầu cứu
được gắn thẻ giá nơi chữ cuối cùng

15
Phụ âm nguyên âm đánh vần
và lắp ghép
những cái tên không có hình dạng con người
như những gương mặt chảy mù bên giờ cuối



16
Câu chuyện buổi sáng
ẩn dụ trong một miếng bánh
ném bạn qua cửa sổ và chạy
muộn giờ làm và nghẹn ứ trên đường
ly cà phê bắt đầu điều tra một cuộc mất tích

17
Bệnh tật đang đánh cờ với thần chết
nó uống rượu
và nhìn những xilanh nó vừa thắng được từ phía bên kia
đang di chuyển trên hai ngón tay của của người khác


18

Tháng tám

những đứa trẻ ngửi vào chiếc mũi của mình

chỉ có vị sương mù



19

Trung Thu

thằng Cuội ngồi hấp bánh lá đa

mùi ca dao thơm ngát

những chiếc bánh rướm máu trăng vàng



20

Đứa trẻ ngồi tách số phận và ghép lại

như hình thù một chiếc giày

và ước vô định như mây



21

Sự im lặng dạy tôi

về mặt trăng và sao

đám mây và sương

những bước chân vô trùng

và chiếc họng gió mồ côi



 

22

Bàn tay dài hơn

đôi mắt dài hơn

những bước chân dài hơn

trên nỗi ngóng chờ chiếc lá

đợi mùa thu vàng hứa hôn

Bài thơ này đã đăng lần đầu trên Da Màu trong dạng chưa hoàn chỉnh. CP.