Friday, December 26, 2014

LÊ VĨNH TÀI



.10 BÀI THƠ

.26 Tháng 12 2014 lúc 12:11


1.

"tôi đã sử dụng
hết ngôn ngữ của tôi", bài thơ cười: "và bây giờ,
đến phiên

anh được nói."





2.

thơ, là sự im lặng của người mẹ, cho đến khi đứa con của mình biết nói...



3.

bài thơ, nó mong mỏi nhận được phản hồi, nhưng sự cứng đầu mới làm nên thi sĩ...



4.

nếu bạn không phải là nhà phê bình, bài thơ nói,vậy sao bạn không sáng tạo đi…



5.

đọc một bài thơ dở, là bạn đang xem một trận bóng đá mà không có cầu môn...



6.

không ai cho anh vay
những nỗi đau
những lần vấp ngã

những gì mà
bài thơ suýt chết

anh đừng cất vào ngăn kéo
đừng giả vờ như một mình đang leo
triền núi

anh đừng nghĩ mọi thứ không lãi suất
kể cả lời xin lỗi

các khoản nợ cũ
vay mà không chịu trả
là điềm báo trước
của lò thuốc súng
hay ân sủng
cơn nhồi máu cơ tim
của số phận chúng ta...




7.

đọc một bài thơ

bạn cũng không
biết gì
về một quả cam

tách ra hai
nửa
như đóa hoa hồng
nở ra
trên đĩa




có người nếm
rồi phun ra: "chua quá!"

và gió
cuốn gói ra đi




đêm
rải muối trắng
khắp bầu trời
làm bài thơ hơi
mặn...




8.

quá nhiều thơ cách tân
nên bây giờ làm thơ, bạn chỉ cần

cách tân

bàn phím…




9.

người chết không phải vắng mặt
nên sự vắng mặt không là bài thơ




đôi khi bạn thấy bài thơ rơi

xuống

như lá rụng
và gió xô đẩy nó
lăn tăn trên vỉa hè




10.

bài thơ vừa mới in
nhưng trang giấy đã ngả vàng
chỉ có ý tưởng bạn nở hoa trắng toát
và câu chuyện nhảy múa như lá trên cây

trang giấy lật đến đâu bài thơ bao la đến đấy
như đám mây cuộn tròn trong túi
ngày bạn nhét bài thơ mang về
nghe sấm chớp trong cơn mưa bụi

cơn mưa làm ướt nỗi buồn
thỉnh thoảng, nếu may mắn
bạn mở ra gặp giấc mơ
của hàng trăm trang giấy
trắng và đen hay ngả vàng
cuộn tròn theo những bước nhảy của gió
giữa lưng chừng nhân gian

phía sau trang giấy
bạn vẫn thấy
hai mắt của bài thơ
cùng với nhiều câu chuyện
đang chậm chạp trôi ra
lênh láng…