Monday, January 26, 2015

Thơ Chân Phương




trước mặt là mùa đông




vĩ cầm với lá vàng thôi hẹn

trong tha ma gió


trước mặt là mùa đông

sau lưng là hàng quán vắng



từng chuyến tàu điện hối hả

phóng vào bóng đêm vây bọc trái tim



tiếp tục công việc của thời tiết 

tháng chạp huơ mũi dao âm độ

khoét rộng thêm khoảng trống nội tâm



góc phố rủ hàng cây cùng ánh trăng

giăng bẫy chờ



cặp tình nhân kế tiếp





                       



                    bài  ca đất  khách



mớ nhạc khí hư nát

rơi khắp nẻo ký ức



xuân hạ thu đông

bản giao hưởng lưu vong



giáng thăng

hai bàn tay trống



chỉ có trăng già

làm khán giả thủy chung



mỗi tháng một lần

diện trang phục mới



chờ nghe

khúc hát của trái tim bụi bặm




mấy hôm rồi
giông bão đã qua đi

giữa đất trời
còn bức màn sương bất động

cúi xuống
cột vào chân cho chặt
chiếc bóng mùa đông

tôi dò bước
về căn phòng
có đôi mắt lạnh mở hoài
trong tấm gương đóng băng

ước gì có thể gửi
cái hàn thử biểu dưới độ âm

làm quà
cho quá khứ






dậy đi mặt trời



tôi đang đốt điếu thuốc

sưởi ấm lại tâm hồn



nước sắp sôi

thức giấc đi mặt trời

dậy ngắm tách cà phê bốc khói



cho tôi chút ánh sáng

soi mấy góc lòng hoang trống

xem còn vương vấn gì chăng



hạt bụi trên phím đàn

mùi hương dưới lớp tro tàn

tiếng gọi thầm trước trùng trùng sóng trắng



thức dậy đi mặt trời



sớm hay muộn

môi nàng với tim tôi

sẽ biến thành        
                                   đôi cánh chim hoá thạch



và ngoài mấy câu thơ

về nỗi lạnh mùa đông



chúng ta cũng chẳng còn chi

ngoài năm tháng           __________



lời độc thoại

             của    k  h   ô    n    g        g   i    a    n