NGẪU TÁC BLUES
Lời tịch mịch rời dòng thơ cạn ý
Đêm vô ngôn mưa từng giọt cô đơn
Nhúm
hành tinh giữa vô cực càn khôn
Tro với bụi
xoay tròn trong tiểu mộng...
1
đằng sau các
chấn song ngã tính
hấp hé đôi tròng kỷ
niệm
giữa thực và
mộng
ẩn hiện cặp
môi chưa nhạt màu son
chớp lóe ánh
sét ngoài thời gian
đánh rơi hết
mặt nạ chiêm bao
bọn đàn bà con
gái
hiện nguyên
hình
vượn cái
2
làm gì với
sắc tướng và bản thể?
mười ngón phi
trọng lượng
đã chán mớ
kịch bản vật lý
triết học văn chương
tôn giáo –
mọi ngôn thuyết
mắc kẹt
trong các hành
lang tư duy
như xe cộ gặp
trận bão tuyết cuối tuần
giữa sống với
chết
còn lại giấc
ngủ dở dang
trong vũng cạn
bập bềnh hồn
chết đuối
3
như chiếc xe đơn
độc
trên đường dài khuya
khoắt
chữ chạy theo
ánh sáng của
tưởng tượng
trước mặt là ?
tai nạn tình
cờ –
ngẫu nhiên gặp
gỡ –
chốn nghỉ hằng
ước mơ –
song song với
bài thơ
một đời rượt
đuổi
điều bất khả –
bí ẩn vô ngôn –
phép mầu sáng
tạo –
*
rồi con đường
bất chợt
rẽ nhánh
tưởng tượng
tắt ngấm
dòng chữ lạc
lối quẩn quanh
cái xác của
bài thơ…
4
trăng sao ở độ
cao
đất biển giấy
là mặt phẳng
viết xong dòng
chữ trên mặt phẳng
tôi tìm cách
dịch ra ngôn ngữ độ cao
nhưng vẫn thất
bại
dù tra cứu mật
mã biểu tượng đủ loại
giờ làm sao đây
?
tiếp tục trò
chơi tối nghĩa ?
đốt hết bản
thảo ?
hay bày trò
trình diễn
đứng nơi ngã tư
lắm người
nhiều xe
hóa làm dấu
hỏi trơ vơ
giữa mặt phẳng
với độ cao ?
5
chữ nghĩa quẩn
quanh quán tính
thần trí nát
rượu chao cánh quanh ao tù
văn tự mục rã
cuốn sách một
đời
bầu ống hỏi
nhau :
chiêm bao tròn
méo ?
6
nhai xong trái
cấm thối
sâu bọ rủ nhau
đình công
kên kên mít tinh
ủng hộ
ruồi nhặng náo
nhiệt tham gia
trong lúc các
sinh vật nhốn nháo chia phe
lũ khỉ mang
mặt nạ
bắt đầu hôi của
7
trống vắng và
hiu hắt
từng chữ mất
hút trong vô nghĩa
kính cận ngờ
vực ngôn thuyết
kính lão hoài
nghi giáo lý
trời biển âm u
góc tha ma
lũ quạ bất
chợt đồng ca
bài quốc tế ca
của quạ
CHÂN PHƯƠNG