Monday, May 26, 2014

Hồ Minh Tâm



Từ điển ban mai

Sự sống bắt đầu từ buổi sáng
bên ô cửa mới
gió luồn từng trang lao xao

chúng ta
[anh và gió và ngoài kia và trong này và thì thầm và những và khác...]
gánh ngày đi qua ngày
mỗi bước chân là một miếng vá
trái đất làm gì nên tội
mà chằng chịt tiếng cười
mà cặm cụi
quay

chúng ta
những mồi lửa thế kỷ trước
đốt nhau để tìm mình
anh tựa khói sương vướng vờ ngoài cửa sổ
em ấp úng cơn mưa làm trở giấc đêm

chúng ta
những ký tự bỏ quên
[rất may: quên là một thuộc tính cần cho sự mới mẻ tồn tại]
từ điển về con đường nhoè dấu
ngón & gót
[lại may: con đường không lặp lại!]
Và,
ta đọc nhau

chúng ta
[ngoài anh và em và những thứ đất trời to tát]
còn nhiều li ti khác nữa
...
viết đè lên nhau

----------

Em

...thì đương nhiên là của em, nhể?

gọt đẽo đời rất thương của đời
thành một đời rất thường khác
gọn
sắc
gân
và lõi
em mần thơ
...
em trét chữ quanh tròn mùa tuổi
kiễng hai chân rồi nhón một ước ao
xoay xoay
nghe trời 20 ca hát

mỗi buổi sáng em tô chút son lên môi ngày
đêm về
tiếng thở riêng ngập ngừng màu điệu bộ

sự hoang vắng của lửa
bùng loá hoài nghi


--------------

Chẳng biết làm sao
và tôi nhìn ra cửa sổ
gió ngược chiều xanh
chẳng thế vay mượn tâm hồn của nó
tôi nhắm mắt
[tự kỷ âm thầm!]

trong cơn mơ vặt
bạn tôi — thằng giỏi gái
nó rủ rỉ bên tai — hãy đặt mắt vào gáy
tôi mở mắt
và, y như thật
có cái liếc xẹt qua
tôi và một mây xa
ửng đỏ...

vẫn chưa biết làm sao
bất đầu khó thật
chiếc xe dừng lại
nàng bước xuống không hề lôi kéo tôi bằng một cái nhìn khả dĩ
ơ hay
thế có phải tôi mất nàng
từ đó ...