Thursday, March 20, 2014

Ernest Bryll




Ernest Bryll
Ernest Bryll ( 1935 ) - người Ba Lan - nhà thơ, viết kịch, viết tiểu thuyết.chịu ảnh hưởng sâu đậm nhà thơ Ba Lan thế kỷ XIX Cyprian Norwid (1821-1883): cũng như Norwid, thơ ông đầy những điển cố Hi lạp, thời Trung cổ và thời Phục hưng... Từ 1955-1974, ông làm báo, Giám đốc văn học cho nhiều đoàn kịch lớn ở Ba Lan, giảng dạy tại trường Điện ảnh của Đại học Slaski ớ Katowice, trước khi làm Giám đốc Viện văn học Ba Lan ở London (1974-1978), rồi Đại sứ Ba Lan tại Cộng hòa Ái nhĩ lan (1991-1995).Ông đã xuất bản nhiều tập thơ, tiểu thuyết, nhiều kịch bản sân khấu và điện ảnh, những ca từ cho sân khấu, và đã đoạt nhiều giải thưởng trong nuớc cũng như quốc tế, Ernest Bryll hiện sống ở Warsaw với gia đình, vẫn hoạt động mạnh cho sân khấu và truyền hình, và thường tham gia những diễn đàn văn hóa trên thế giới.



Bồ hóng*

Bồ hóng cứ mãi đóng dính khắp nơi,
Nó gắn lên tường một màu xam xám,
Nó bị rửa sạch mỗi ngày trên cổ áo anh
Và bị chải sạch, như tuổi già, trên đầu anh.

Anh cạo sạch thành cửa sổ bám đen
Và sơn màu sáng lên, hết lần này tới lần khác,
Anh hoài công lau bóng thân thể nguyên của anh
Cũng như cố tẩy trắng quần áo đã giặt sạch.

Đôi khi một cái xỉ than trong mi anh
Sẽ làm ứa một giọt nước mắt bất ngờ:
Con mắt bị thương, khi đột nhiên được rửa sáng,
Sẽ nhìn thấy vẻ đẹp – hay đến gần vẻ đẹp ấy...




Bộ râu**

... Và hãy giải thích cho bọn sát nhân rằng chúng công bằng
hơn bất cứ tòa tối cao nào. Trước tiên
chúng phải tin những bộ râu giả của chúng. Qua đám lông bù xù
hẳn phải đem lại cho miệng mồm chúng nét tao nhã của Jupiter
mệnh lệnh sẽ tuôn ra chậm rãi hơn – trên những sợi ria mép trắng
thạch cao đã sẵn ngập ngừng, nguội lạnh. Kẻ điềm đạm không lộ
răng nanh của mình.
Hãy để bọn chúng
tiếp tục vun trồng cây quý của mình,
hãy để cho cây dồi dào trái; hãy để cho mận đào
nẩy nở sinh sôi – Vướng bận
những nghi thức trình tự nặng nề, phủ kín lá,
lủng lẳng hoa, chúng mất đi sức mạnh đơn giản dùng
răng để đào ra dòng máu khô từ dưới móng tay mình.
Chúng sẵn dối trá
và dối trá một cách rụt rè. Chúng che phủ những dấu vết
sát nhân đã tạo ra chúng. Sẵn bị rứt ra khỏi đất
nay chúng bị tước mất nguồn gốc của mình. Giờ hãy lấy dao
đâm vào những cái lưng mang cánh thiên thần của chúng.
Đóng cứng trong
những thứ trang sức ngai vàng, tù hãm trong vương miện,
chúng sẽ không bao giờ hiểu lông lá chúng buồn cười ra sao;
áo xống ngày càng nặng nề, những nếp gấp như đá hoa...
Cho tới khi, vỗ cánh như đại bàng, hiên ngang cất những tiếng thét gào
chúng vấp vào những bộ râu trong cuộc chiến, và không bao giờ hạ
được những người khôn.

1962


-----------------------
* Trích từ Thơ mới Ba Lan, Hoàng Ngọc Biên dịch và giới thiệu, 160 trang, Nhà xuất bản Trình bầy, 1993. ** Dịch từ bản Anh ngữ "Beard" của Sylvester Domański, The New Polish Poetry – A Bilingual Collection (University of Pittsburgh Press, 1978)