Sunday, March 16, 2014
thơ CHEC CHEC
TỰ DO NGOÁY ĐÍT
Không không không ngàn lần không phải
mà chỉ giống hệt như kẻ lang vô gia cư bới rác trên vỉa hè phố ăn chợ
tàu nhớp nhúa
mi (zê) nhặt nhạnh bới tìm tự do trong những cơn ảo giác bệnh hoạn hỏang loạn
dứt xé từng mảng thịt tươi ròng ròng máu nơi ngực mi chân cẳng
mi hộp sọ mi rốn mi và cả bộ phận sinh dục nhõng nhẽo không còn khả
năng truyền giống
ôi tự do tự do là cái con con con gì gì gì lẩn trốn trong đũng quần
quyền lực bốc mùi thối tha
mấy chục "cái " mùa đông nghẹt thở không hề kì cọ tắm rửa
chui ra đi
và lại đây
lại gần đây
gần nữa đừng sợ gần nữa.
gần chút nữa nào... nào... nào
và mi (zê)
rử mồi rử mồi... rử mồi
có một lần trong cơn say điên loạn
tự do ơi ta (zê) vồ được mày rồi
trơn tuột da lươn loằng ngoằng thân rắn
tự do nấc lên ặc ặc
tự do ngoáy đít oẵng oẵng
tự do ư ử ngạt thở mông đùi
và mi (zê) cuống cuồng húp lấy húp để nuốt lấy
nuốt để
húp cái gì nuốt cái gì (không biết)
mong chạy thoát ra khỏi cái chuồng chó ba lần
khóa xích
mong giải thoát tâm linh ra khỏi móng vuốt cơn
say choáng váng u mê ngạt thở tắc đờm
tức ngực
mi (zê) cười sằng sặc
mồ hôi cháy xèo giọt lửa
tỉnh giậy
chỉ thấy chăn đệm xô ngang và một người đàn
bà nằm dọc
xuyên qua tấm gương lớn
hai kẻ ăn mày ăn xin đang bò lê trên vỉa hè
và mi (zê) lóc cóc giầy da cặp da túi dết ba lô chạy chạy chạy
chạy đi đâu (cũng không biết)
đũng quần ông xếp vẫn căng phồng
đang loay hoay toan tình mót ra ,ban phát ra (thật ra là đang bí bỏ mẹ)
rặn ra phọt ra một cục...một cục
tự do thối hoắc.
tự do ở xứ này bốc mùi như vậy (cũng rứa thôi)
chào thua
chec chec