BÀI THƠ LẠNH
tàn tiệc trần gian
còi tàu hụ xa xăm
vịt ngỗng kêu rời rạc
biển bay đi với cặp cánh thời gian
bóng trăng rơi giữa xa lộ trắng
lũ cây già chĩa khắp trời những cánh tay khô
*
số mệnh xếp cất các bản đồ
chuyến tàu cuối
bỏ tất cả thời gian phía sau
hai cánh cổng trời
khép chậm
...
gã bù nhìn
gánh đôi bồ lá úa
theo sau
lão người tuyết
lê từng bước tê thấp
trên lối về quên lãng hắt hiu
dòng sông đông đá…
dòng
chữ đông miên…
tôi rạch bụng con cá đóng băng
không thấy tiền vàng
không thấy nhẫn kim cương
tôi cạy mỏ con quạ chết cóng
im lặng rỉ một dòng
sắc đỏ quạch
chuyển sang màu tối sẫm
CHÂN PHƯƠNG
Tuần đại tuyết giữa tháng Chạp 2013