1) Vũ
trụ tổng thể gồm vô số bình diện hay lớp vật chất có cấu trúc, chúng thâm nhập
lẫn nhau trong không gian như sóng, trong đó bình diện vật lý “đậm đặc”
hơn cả.
2) Cội nguồn nguyên thuỷ của vũ
trụ là bình diện vật chất phi cấu trúc (bình diện tâm thức), nó
có nhiều tính chất siêu việt mà các tài liệu tôn giáo đã từng nói
đến.
3) Sự hình thành các cấu trúc vật
chất kéo theo hiệu ứng tâm thức, được thể hiện qua “nhận biết” (như phản
ứng, cảm ứng, ý thức, tình yêu, sáng tạo v.v...) do tác động của sóng-vật chất
phi cấu trúc (“sóng tâm thức”) lên cấu trúc vật chất. Nói cách khác, mọi cấu
trúc vật chất, từ vĩ mô như Trái Đất hay các hành tinh khác và vi mô như lượng
tử ánh sáng hay các vi hạt, đều có khả năng “nhận biết” ở một mức nhất định.
4) Sự sống tại các bình diện vật
chất năng lượng (phi vật lý, vô hình) có khả năng xuất hiện theo nhiều mức độ
khác nhau tuỳ thuộc vào cấu trúc vật chất được tạo ra.
5) Vũ trụ nói chung và sự sống nói
riêng đã phát sinh và đang tiến hoá trên nền tảng của bình diện tâm thức và mối
tương tác của nó với các cấu trúc vật chất; không cần thiết sự tồn tại của một
đấng siêu phàm nào đó như các tôn giáo và nhiều người đã giả định.
6) Con người và các loài vật khác
trên Trái Đất là những sinh thể đa chiều thực tại, tức là cơ thể được cấu tạo
từ nguyên liệu thuộc một số bình diện vật chất xác định. Vì “băng thực tại” của
con người chỉ sáng tỏ ở bình diện vật lý, nên hầu hết chúng ta mù và điếc đối
với những chiều thực tại năng lượng.
7) Đích tiến hoá cuối cùng của con người
là trở thành vị Phật. Đó là một người có thể đạt tới tâm thức cá nhân đồng nhất
với tâm thức vũ trụ, có trạng thái ý thức hoàn toàn sáng tỏ tại bất kỳ thời
điểm nào (kể cả khi ngủ), luôn tràn đầy phúc lạc và tình thương yêu vô điều
kiện.
N.H
N.H
No comments:
Post a Comment