Monday, May 20, 2013

Bùi Văn Bồng



Bê tông hóa tư duy

Theo hay không theo một tư tưởng, một chủ thuyết – hay chủ nghĩa, một tôn giáo nào đó là quyền tự do của mỗi người. Ai cấm cản, ngăn trở, áp đặt, dè bỉu, miệt thị đều coi như vi phạm nhân quyền. Ngoại trừ những tín đồ đã tin và đi theo một tôn giáo nào đó, tôn thờ Chúa, Phật, Thánh, Thần, các đáng thực đời, tự nhiên, hay siêu nhiên, còn lại là sự hướng tư duy, hành động của mình đi theo những luồng tư tưởng, những chủ thuyết hay chủ nghĩa. Trong xã hội lại rất cần phê phán, phản biện những cá nhân, nhất là các nhà cầm quyền mà có những nhãn quan, chủ thuyết xa rời thực tế, bất lợi cho sự phát triển và hoàn thiện các chính thể.

Tư tưởng, chủ thuyết, chủ nghĩa đều do con người đúc kết, suy nghiệm và cả kêu gọi, tập hợp, phổ truyền, giáo huấn. Có những ‘ý thức hệ’, những chủ thuyết, chủ nghĩa phù hợp và cấp tiến lúc này, nhưng theo thời gian (chính nó) lại trở nên lạc hậu. Có những chủ thuyết đường hướng phù hợp với dân tộc này, nhưng lại không phù hợp với dân tộc khác; có lợi cho giai tầng này, nhưng lại tổn hại cho giai tầng khác; người này cho là đúng, nhưng người kia cho là sai. Thế tại sao con người lại không dám cải biến, xác định gia strị thực tiễn cho rõ. Lý thuyết (triết học) của đảng cộng sản có câu: “Thực tiễn là sợ chỉ đỏ xuyên suốt trong toàn bộ học thuyết của Maxk”. Tại sao cứ kho cứng ôm ghì, nắm chặt những thứ cũ kỹ mà người ta đã ném vào sọt rác từ lâu rồi. Tại sao trong đảng ta hiện nay vẫn còn khá phổ biến thực trạng lý thuyêt suông, xa rời thực tiễn?

Riêng về Chủ nhĩa Mác –Lê –nin, về những lý thuyết của chủ nghĩa cộng sản; những luận điểm, lý thuyết và phương pháp ‘chuyên chính vô sản’ có phù hợp với giai đoạn, hoàn cảnh, thực trạng xã hội thời kỳ nào đó, với thực tiễn cụ thể ở một (hoặc vài) dân tộc, thể chế nào đó. Nay, đã có một xã hội dân chủ, giai cấp vô sản nắm quyền lãnh đạo, mang danh “do dân, của dân, vì dân‘, chuyên chính vô sản kiểu cũ – chính quyền trên nòng súng, nặng về ‘hình sự hóa’ các vụ việc, xét hỏi, bắt bớ, giam cầm, xử tù…có còn phù hợp không? Điều động lực lượng lớn công an, bộ đội đi cưỡng chế thu hồi đát, là phương pháp cách mạng và kế sách dân vận kiểu gì? Nguyên lý cơ bản chỉ ra rằng: Chuyên chính với kẻ thù, dân chủ với nhân dân; thế mà nay đem áp dụng chuyên chính với nhân dân, vậy đi theo quan điểm tư tưởng nào? Sẽ rơi vào chủ quan, phiến diện, giáo điều nếu như nói (chủ nghĩa đó) là trường tồn, là giá trị vĩnh hằng, là ‘kim chỉ nam’ cho mọi thời đại, hết đời này sang đời khác phải ghi nhận, ngợi ca và đi theo. Quy luật phát triển và vận hành xã hội không bao giờ có chuyện đó.

 Thực tiễn là cái nền cơ sở quan trọng tạo ra cảm quan, nhận thức, khẳng định ý thức con người. Mọi sự suy cảm, biện minh, lý giải và tuân thù mà không dựa vào cơ sở thực tiễn (đương đại, thực tại) đều coi là giáo điều, rập khuôn, công thức, máy móc. Có những thực tế đã diên ra sờ sờ ngay trước mắt và chug quanh, nhưng nhiều người vẫn bảo thủ đến mức ‘đường ta ta ứ đi’ thì quả là sai lầm lớn từ nhận thức, tư duy đến hành động. Đó là sự tai hại ngay chính tự trong đầu mình lan tỏa ra, thường là chuôc lấy thất bại. Đến khi tỉnh ngộ hoặc chuốc hậu họa lớn mới nhận ra thì đã quá muộn.

Trong cán bộ, đảng viên của ta hiện nay vẫn tồn tại khá phổ biến quan điểm, tư tưởng, cách nhìn, cho đến cách sống, lối sông theo kiểu đó.

Sự phổ truyền, thấm sâu, lan tỏa và định hình (đến mức mặc định) phương pháp luận kiểu đó, người ta gọi chung là ‘bê tông hóa tư duy’.

                                           1- KHONGDUOC..


No comments: