Saturday, May 4, 2013

Độc cho vui

Đâu phải chúng thần ngụy biện!

(Dân trí) - Dự hội nghị tổng kết công tác quản lý các chùa dưới trần gian, Ngọc hoàng vui khi thấy phần đông các thần được cử xuống hạ giới đều mặt mày rạng rỡ, đẹp đẽ, nhưng cũng buồn bực khi thấy có một bộ phận không nhỏ các thần mặt mày nhăn nhó, xấu xí...

 (Minh họa: Ngọc Diệp)
 (Minh họa: Ngọc Diệp)


Nhớ lại trước đây khi tiễn họ lên đường nhận nhiệm vụ, Ngọc hoàng đã dặn đi dặn lại: “Các ngươi phải coi ngôi chùa là bộ mặt của chính mình. Chùa tốt thì mặt các ngươi đẹp, còn chùa không tốt thì mặt các ngươi xấu đó”. Vậy thì rõ ràng ứng vào lời phán của Ngọc hoàng, những vị thần trước khi đi có bộ mặt đẹp, nay trở lại thiên đình dự hội nghị, bộ mặt họ lại trở nên xấu chính là do họ cai quản quá kém tâm linh ở những nơi linh thiêng.

Bị Ngọc hoàng quở trách, các bị thần có bộ mặt biến dạng đồng thanh kêu oan vì đó chỉ là… một nửa sự thật.
Bởi quả là những ngôi chùa mà các vị thần đó cai quản có những cảnh bát nháo, có chùa chỉ là do người trần dốt chữ nhưng có chùa còn có người không thuộc giáo lý Phật.

Đạo Phật có ngũ giới, cấm sát sinh, trộm cắp, tà dâm, nói càn, uống rượu, nhưng tại một ngôi chùa nọ, dưới bức ảnh Đức Phật Thích Ca, người ta treo bài thơ "Tương tiến tửu" (Mời uống rượu) của Lý Bạch, làm các thiện nam tín nữ tới chùa tưởng nhầm Đức phật chấp nhận và cổ súy việc uống rượu.

Song đệ nhất bi hài là chuyện người ta đi chùa đáng lẽ để lắng tâm nhận thức gốc của đạo thì lại vô tư giữa thanh thiên bạch nhật nhét tiền vào tay tượng Phật để hối lộ mong xin tài, xin lộc. Rồi đến chùa, ít người cầu bình an, đa phần chen lấn nhau tranh giành ấn đến rơi mũ, rách áo với hi vọng được phù hộ để thăng quan tiến chức, tiền của đầy nhà.

Thế nhưng kinh sợ hơn nữa là có kẻ bỏ tiển ra trùng tu, xây dựng mới rồi ghi tên mình ngay trên cổng chính của chùa, lại còn treo ảnh của gia đình ngay trong chánh điện, rồi tượng cha mẹ đại gia đặt ngang hàng tượng thần thánh, biến cả gia đình họ thành thần thánh ngay khi còn sống…

Nghe vậy, Ngọc hoàng phán:

- Chùa chiền phải là nơi để nắn chỉnh nhân tâm mà các người để trở nên bát nháo. Sự thật đã rành ràng như vậy, can cớ sao những lời ta quở trách, các ngươi  lại bảo đó chỉ là “một nửa của sự thật”?

Các vị thần có bộ mặt dị dạng dập đầu khấu trình:

- Nói vậy đâu phải chúng thần ngụy biện để che giấu lỗi, vì chúng thần đây xuống trần dựa vào chốn chùa chiền để hướng con người tới chân thiện mỹ, đó là một nửa sự thật. Còn thông tuệ, hướng tới chân thiện mỹ được hay không là do chính những con người ấy tự bản thân quyết định chứ chúng thần đâu có đủ sức mạnh để bắt buộc họ được, đấy là nửa sự thật còn lại, mong Ngọc hoàng minh xét.
Hu hu!!!



Nguyễn Đoàn

No comments: