Thursday, May 2, 2013

Thơ Chân Phương


Bản Thảo Mùa Đông 

DIỄN  TẬP

sau tuần lưu diễn cuối
đàn ngỗng trời trực chỉ phương nam

các bến sông
xơ xác úa vàng

ngoài mọi dự báo
tuyết
rơi

trắng xóa
từng khoang thuyền chưa kịp úp

gió đẩy mấy cánh buồm mỏi
vào nhà kho thời gian

lũ cây già tập dượt gấp gáp
cho kịp vở kịch tháng chạp


BÀI THƠ CHO NHỮNG AI VĨNH VIỄN BỊ ĐUỔI KHỎI ĐỊA ĐÀNG

hàng quán chiều nay đóng cửa sớm

tiệm rượu sau cùng
bán mấy chai cognac whisky
cho bọn bợm lỡ đường

hàng cột đèn lạnh lẽo
lũ máy tính giờ giá rét

mụ ăn xin
nơi góc Harvard  Square
làm chứng cho sự vắng mặt thần linh

tôi phóng xe
quẩn quanh phố trống

kéo theo
sáu mươi lần
giáng sinh không phép lạ


GIÁNG  SINH  CỦA  TÔI

đêm nay
tôi chẳng nghĩ
đến thần linh hoặc giống người

ôm thời gian
trọn vào lòng

đón nhận
những độ âm chết cứng
không còn rung động

ve vuốt dịu dàng
các bia đá lặng câm

đắm đuối hôn môi
nỗi lạnh

tôi

khối tình băng thạch
trôi giạt giữa vô biên

ngỏ lời cầu hôn

một bóng trăng
đời đời hiu quạnh


BẾ  MẠC

trận bão phương nam
bế mạc màn show tháng chạp

như bóng đèn mất điện
đôi lúc chớp tắt vầng dương xám

tuyết vùi lấp âm thanh hàng quán
tuyết tẩm liệm các lối thu vàng

giữa những băng thạch
gió bấc đẩy tôi loanh quanh

dưới nách
kẹp cuốn kinh

trên tay
không còn trái cấm

No comments: