Thursday, May 9, 2013

Thơ Nhất Chi Vũ



Mõ Bí Chuông Bầu
Mời Thầy lên Tôi chở
Đường không xa mấy từ Chùa đến Nhà Thờ
Còn sớm lắm !
Hay là, Ta tạt ngang quán chợ
Tôi không dám ép Thầy kiêng chay
Khui chai rượu đỏ, tôi thầy cưa đôi
Thầy lại lên Chùa
Tôi trở về Nhà Thờ
Mời Thầy lên Tôi chở
Kiếp chuông mõ gặp nhau mấy thuở
Đã qua rồi
Hư đốn u mê thời Bầu Bí phân tranh
Hôm nay vui
Cho tôi nâng một lời thường
Thầy lên Chùa, nhé, đời vừa trải
Dù nợ nần nhang khói
Đừng cắt đứt dây chuông !
Đưa tôi về lại Nhà Thờ
Không e ngại ngập ngừng
Là về một đường quê chuông mõ
Rất an vui Việt Nam.

        sang Xuân 2011


Con Nhòng Trong Lồng
Nhòng nhìn bát ớt đỏ hồng
Độp ngay một quả vào lòng nóng ran

Rít lên tiếng gọi chào bàn
“Cha ! Cha ở nhà có khách…kẹt-cứng..kẹc-kịt”
Đó là ông lão ăn xin
Đến Tòa-giám-mục, nghỉ, (sau) giờ cơm trưa
Dưới vòm cổng thấp bóng râm
Chờ trông Cô-bếp…gia ân chúc lành
Vào thời ấy trước bẩy-lăm
Ai đi cổng giữa, chính là các Cha
Việt-cộng vác súng vào thăm
Con Nhòng đếch biết (cũng) tưởng rằng là các…Cha !
Nhất Chi Vũ
(dân hiền Long Xuyên)

No comments: