Monday, February 17, 2014

Thơ CHÂN PHƯƠNG


Première of Finale

đàn ông  đàn bà
một cặp


suốt phim không thấy mặt

cũng chẳng chuyện trò
họa hoằn độc thoại nội tâm



ống kính
quay từ sau  lưng


tuồng tích thiếu đầu đuôi
bố cục vòng tròn


cảnh vật ngày càng trống vắng
thỉnh thoảng flash back


bất cứ lúc nào
cũng có thể vào rạp ngồi xem


khi nào mất điện
trong lúc chờ giải lao


mời khán giả đứng quanh đạo diễn
trước màn ảnh trắng
chụp vài tấm lưu niệm
one, two, three . . .
cheese



Mỹ học tuyệt đối

ở một nơi

vận tốc của hiện tại
nhanh hơn mọi cơn say
bóng thời gian
nhạt nhòa trang trắng


dang đôi tay
xếp hai chân
trên mặt đất hoang vu
dưới khung trời đầy tinh tú chết


như trẻ con tập vẽ vòng tròn
chẳng cần biết
độ thấp chiều cao
phải trái trước sau



mỹ học của tôi
là sao đi chép lại
với đủ loại phấn sơn bút cọ


CON SỐ KHÔNG
sặc sỡ
nhiều màu




Linh hồn blues

đứng đầu danh sách bụi đời
không căn cước
không hộ khẩu


linh hồn là kẻ đi hoang
lê gót sa mạc
lội ngang biển cạn


chủ thể đâu còn
ngã tính thất lạc


bộ xương đồng hành
rơi rớt khắp các nghĩa trang


                  vòng vo nghìn chuyến lữ du
        
                                                      niết bàn chẳng có cổng vào
rốt cục
phải đăng ký đầu thai



                hên làm tổng thống giáo hoàng
                                       xui thì lại bị gậy lang thang