Friday, February 7, 2014

Nhớ để mà quên chăng ?

Bề mặt nước giếng hơn 2m, sâu ngập chừng ba đầu người. Thành giếng cao 3 gang tay, đắp bằng đất đồi. Bên cạnh là ngôi nhà tranh 3 gian nay trơ trọi chỉ còn lại đống tro tàn. Bao quanh ngôi nhà và giếng nước là dòng suối Bản Thín.
Vào ngày 9.3.1979…lính pháo Trung Quốc, đầu đội mũ xanh đã giết hại 43 đồng bào ta hầu hết là người Tày, Nùng, Hoa, Mán. Hơn 10 người chúng ném xuống giếng, còn hơn 30 người khác chúng chặt ra nhiều khúc rải theo ven hai bờ suối nước”.

Đây là những dòng chữ đã xuất hiện trên báo vào tháng 3.1979. Trong số 43 nạn nhân bị thảm sát năm ấy, có 20 em bé và 21 phụ nữ. 7 người đang chửa từ 3 đến 7 tháng. Tất cả bị giết bằng lưỡi lê và rìu bổ củi.
35 năm sau, chúng tôi leo tường, nhảy suối, chui vườn, vạch lá tìm lại tấm bia thảm sát năm xưa. 35 năm vắng hoe hương khói. Chiếc giếng cạn giờ đã bị cây lá và thời gian lấp đi.
Bà Hậu, một người dân Tổng Chúc xưa từng cắp con chạy loạn bảo rằng: Bà không thể quên những ngày tháng 2 năm ấy. Bởi nói gì thì nói “Tội ác là tội ác. Và tội ác không thể được lấp liếm bằng bất cứ lý do gì”
Thích ·  ·  · 16 phút trước ·