Tuesday, February 18, 2014

Emily Dickinson



Thank you so much anh Chan Phuong for a big editing job.



Dieu Lam.


Giới thiệu bài thơ đầu tay còn sót do Emily Dickinson viết lúc 19 tuổi,
qua bản dịch Việt ngữ của DIỆU LAM và CHÂN PHƯƠNG;



Dậy đi nào, chín vị nữ thần nghệ thuật ơi !
Hát cho tôi nghe một giai điệu thần tiên.
Hãy tháo rời tơ sợi trang nghiêm, Rồi cột giúp tôi món quà tình ái.
Trái Đất được tạo ra cho những kẻ yêu nhau,
Nàng trinh nữ và gã trai tơ nông nổi,
Cho tiếng thở dài, lời thầm thì, và hợp nhất lứa đôi, Trên đất liền, biển khơi, và khí quyển,
Vạn vật biết tỏ tình quyến luyến.
Trên cõi trần tươi đẹp, ngoại trừ mi, Chúa đã tạo nên không vật gì đơn chiếc
Cô dâu, rồi chú rể, số hai và số một.
Tạo mặt trời, mặt trăng, Adam với hôn phối Eva.
Cuộc đời đã làm chứng cho nguyên lý ấy,
Ai tuân theo sẽ tìm được hạnh phúc,
Kẻ không vâng lời Chúa - trên cây chết sẽ bị treo.
Người cao tìm kẻ thấp, vĩ nhân kiếm người thường,
Trên địa cầu này chẳng có ai tìm mà không gặp;
Đóa hoa đã phải lòng con ong ve vãn,
Mời trăm vị khách lá bày đám cưới vui vầy;
Gió tán yêu cây cành khiến các nhánh phải lòng,
Người cha hiền lo kiếm vợ cho con.
Trên bãi biển, bão ngâm nhỏ giai điệu sầu thương.
Sóng mở mắt trầm tư ngóng chờ mãi bóng trăng.
Tâm hồn họ gặp nhau, họ long trọng thề nguyền.
Bão ngưng hát khúc ai bi, sóng cũng hết u sầu.
Con dòi rúc vào xác chết, tử thần sẽ bắt cô dâu .
Đêm với ngày kết hôn, bình minh cưới hoàng hôn;
Trái đất là thiếu nữ hân hoan, trời cao là hiệp sĩ chung tình,
Cô nàng khá diêm dúa, bày đặt kiện tụng hoài công.
Nay đến lúc thi hành, phút xướng tên trong danh sách, Gọi mi ra trước quan tòa để dẫn dắt linh hồn, Mi là kẻ đơn độc, lạnh lùng và cô quạnh,
Thiếu bạn đồng hành tốt, mi hái những thứ mình gieo.
Chưa từng hưởng những giờ yên lặng, từng phút kéo lê thê,
Cứ mãi tư lự buồn rầu, mượn gào than thay tiếng hát.
Đấy kìa Sarah, Eliza và Emeline kiều nữ,
Và Harriet, Susan, cùng nàng có mái tóc quăn kia !
Mắt mi bị lòa bởi muộn phiền, vẫn có thể thấy tuy nhiên
đang thực sự ngồi trên cây sáu cô nàng xinh đẹp;
Hãy cẩn thận đến gần cây, rồi can đảm leo lên,
Và chụp bắt cô gái mi yêu, chớ thắc mắc không gian hay thời khắc !
Bế nàng đến cánh rừng xanh, xây cho nàng một khuê phòng,
Nữ trang, chim, hay hoa hồng – muốn thứ gì hãy chìu nàng -
Mang ra ống sáo, kèn đồng, rồi vỗ thêm nhịp trống -
Và chúc thế gian một Ngày Mai tươi sáng,
Xong bước về ngôi nhà sáng rực vinh quang.