Sunday, January 19, 2014

Thơ TÂN HÌNH THỨC

T Ừ K Ế T Ư Ờ N G

GIÓ TẾT

Hơi gió nhẹ như tiếng thở con gái
Đi qua khu vườn buổi chiều óng ả nắng
Hoa nén đầy hương thơm trong từng cánh mỏng
Chợt bung ra theo tiếng chim
Gọi mùa

Ngoài kia dòng sông đang dâng nước
Chiếc đò máy vừa về trên bến cuối năm
Ai xõa tóc theo sóng
Màu áo như trái cây chín tới
Tôi vừa nhận ra em



Chiếc xe bò lọc cọc chở hàng bán tết
Những cô gái quê lên tỉnh về
Những bà mẹ quấn khăn nheo mắt
Bất chợt nghe hơi gió tết
Thổi qua cánh đồng đã xong vụ gặt

Hơi gió theo tôi đi mãi suốt tháng năm dài
Hết thời trẻ con , thổi nghiêng đôi vai người lớn
Vẫn y nguyên những ngày xưa lệch nắng
Vẫn se se một nhịp nao lòng
Vẫn nghiêng nghiêng thềm cửa lá bay

Sáng nay tôi lại ra chơi bến sông đầy nước
Con bìm bịp kêu như gọi em về
Phút nào lòng chạnh nhớ những mùa xưa
Thương con dã tràng vẫn còn se cát
Một khúc sông quê sóng cứ vỗ bờ

Cứ thế thôi em ngày lại nối ngày, trên đôi vai tôi đầy gió
Chẳng mấy chốc con đường vàng hết cỏ
Người đi đâu rồi cũng trở về lúc cuối năm
Chỉ mình em không quay lại
Gió Tết ơi!


****

vương ngọc minh.

câu chuyện về thời khắc bắt đầu.

làm thế đếch nào mà chúng 
ta không thể gặp được nhau
trong khi em hãy còn sống
sờ sờ ra đấy và tôi 

thì đi ra đi vào cũng 
con đường cũ căn buồng cũ. 
lắm lúc chẳng mặc gì sất

ngoài những túi nước lỏng bỏng

đeo khắp người nhằm gây tiếng
vang (xin em đừng hỏi tại
sao lại những túi nước! mà
không là những quả chuông?)

em biết chăng tôi luôn ao
ước muốn nói với em lần
nữa lần nữa lần nữa (a-
gain again again!) trước

khi quá muộn là làm thế
đếch nào chúng ta không thể
gặp được nhau trong khi em
hãy còn sống sờ sờ ra

đấy và tôi thì hết đi
ra lại đi vào cũng con
đường cũ đầy xe mới căn
buồng cũ cùng lũ gián mới

lắm lúc quần là áo lượt
nước bông thơm lừng hòng đời
lên hương (em đừng hỏi tại
sao lại phải quần là áo

lượt nước bông thơm lừng! không
cứ khố rách áo ôm cho
tiện!) em biết chăng tôi luôn
ao ước được nói với em

lần nữa lần nữa lần nữa
(again again again!)
trước khi quá muộn là làm
thế đếch nào chúng ta đang

sống chung trong cõi ta bà
này mà lại không thể gặp
được nhau chứ!
..