Friday, January 3, 2014

Thơ CHÂN PHƯƠNG




 trích    TRƯỜNG  CA  ĐẠI TUYẾT




đất trời thay chương hồi

mùa đông vỗ ngực xưng tên bước tới


mi đẩy cửa ra sân

đốt điếu xì gà khai mạc



sao trời lấp lánh không lời



nhấp nhô sóng động

sỏi cuội lặng câm



*

xong Giao Thừa 2014

bọn thức khuya nhất cũng về phòng

tắt màn ảnh tivi cạnh ngọn đèn khách sạn







tiệc tàn...

trần gian là bãi rác

chờ mấy trận đại tuyết lấp vùi



30 tiểu bang

200 triệu nhân mạng

bị thời tiết xấu vây hãm

hết snowstorm lại blizzard...

giá rét chưa từng thấy

phi đạo phi cảng ngưng trệ
hàng vạn phi cơ bất động




*

biển lạnh

sắc nước tái dưới luồng gió âm



ngủ yên trong nhà kho

lũ du thuyền khiếm diện






hàng bạch dương trơ trụi

như mấy nốt nhạc của khúc requiem trắng



tháng giêng cầu cứu với những ngón sắp đóng băng…







*

cuối năm viết bài thơ lạnh

đầu năm soạn trường ca đại tuyết

lập thu rồi lập đông…



mùa này sang tiết khác

giữa lá rơi      trong bão tuyết



mi ngồi hiệu đính

bài thơ dang dở - cuộc đời mi






nỗi cô độc sáng tạo

ứ tràn trong đống vò chai



cùng mối hoài niệm

mi gặm nhấm qua chuỗi đêm dài








*

còn bóng hình nào

dìu mi vào bài luân vũ âm u ?



bao quanh là khoảng trống nội tâm

bức tường vô hình mi cứ đập đầu vào






ngọn gió buốt thấu xương

như lưỡi dao phẫu thuật



cắt kinh mạch mi từng sợi

rời khỏi mọi tự sự




trong lò sưởi bập bùng

im lặng hỏa thiêu hiện tại cùng quá khứ 





*

giữa thời gian vô bờ bến

trên hòn đảo sa mù



người đàn bà cuối cùng

ngồi trước dương cầm



chờ mi

cùng song tấu



điệu buồn của bốn bàn tay



tiếp theo

                    bản nhạc sầu

                                              núi đồi và rừng cây bỏ lại






CHÂN  PHƯƠNG

Jan. 2014

Cambridge & Hingham Bay