Sunday, December 27, 2015

Ho Minh Tam


VẼ

nhiều đêm
bên ngọn đèn đọc
tôi xoè bàn tay trái của mình
(năm ngón )
và úp nó lên bàn
rồi tôi vẽ một bàn tay bên cạnh
một bàn tay thật gần
bên cạnh
chúng tôi trò chuyện cùng nhau
...
tôi nói với cái bàn tay to, to hơn bàn tay tôi cả ngàn đời khốn khó
[chẳng phải bàn tay của gã khổng lồ một mắt mà là bàn tay của một quý ông từng trãi & lịch lãm]
tôi bớt cô độc!
tôi ứng trước đời tôi hàng chục năm...
ứng trước những bước chân cao/thấp
ứng trước những hạt sạn
ứng trước những tảng đá...
ứng trước con đường, ứng trước ánh chớp và tiếng sấm.

những hương vị sống.

tôi ngấu nghiến quá khứ của hàng chục năm sau
từ lặng im
từ những nếp nhăn
từ những tiếng thở dài
của ông.
thế rồi, tôi phải lớn
...
qua đêm thứ nhất
...
tôi vẽ một bàn tay gần giống bàn tay trái của mình.
ngón tay cái của bàn tay tôi chạm đầu ngón tay cái của tờ giấy.
tôi ngắm say sưa cái chữ u lật ngược
lòng đêm phấn chấn lạ lùng
như một chiếc cầu cong vừa vắt qua hai miền xa lắc.
...tôi bắt đầu đi qua...
như bên đó có người đang đợi tôi bên đó.
nhanh. nhanh. nhanh nào
& tôi cặm cụi
đi
mãi đi, tôi quên chẳng nói chi với con đường chữ u.
u buồn ?
...
qua đêm thứ hai
...
tôi vẽ một bàn tay không ngón
ngón tay cái của tôi bỗng dưng rụt rè khép lại
nó sợ những bàn tay không giống những bàn tay ?
bàn tay không ngón cách bàn tay tôi đúng một ngón
và tôi cũng sợ
nhìn thôi
chỉ vậy
không nói gì
...
qua đêm thứ ba
buồn quá vì không nói gì
(rút kinh nghiệm sâu sắc )
...
tôi vẽ một bàn tay bé tí
những ngón non ngón hồng ngón trắng
những ngón trong veo cái móng mỏng cỏn con
nó ngo ngoe nghịch sữa
(tất nhiên là sữa mẹ, chẳng phải sữa cô gái hà lan hay mông cổ xa xôi)
rồi tôi vẽ vào đầu ngón tay một cái miệng đỏ hỏn hon
để khi buồn mồm, nó bú
... nhìn tôi
vui, chả biết nói gì !
nhìn chán rồi thôi
nó bảo tôi: tắt đèn
ngủ.
...
qua đêm
...
thế là bốn mặt rồi nhé
còn một ram giấy trên bàn
mỗi mặt- một đêm- trắng
bôi gì cho qua .




No comments: