Mây xám mầm mưa
Không như khăn quấn cho ấm cổ suốt
mùa đông của cụ già miệt quê bầu
trời anh lại quấn mãi những cuộn mây
xám vần vũ răn đe viên đá lửa
nằm trong cái quẹt gas với ngón
tay bật khiến con ngựa trời khóc róng
cáo nại giới tính tội nghiệp vây đến
con dế buồn tự tử giữa đêm sương (1)
vì ước “ biến cuộc đời thành những tối
tân hôn “ ( 2) nên chiếc chìa khóa anh lạnh
đến nhụt cùn không tìm đâu ra cái
ổ thích hợp để đóng mở kiếp phù
du chợt nằm mơ chuyện huyễn hoặc thấy
như “ thiên đàng có thật “ gã gác cổng
đuổi anh ra khi anh vào thiên đàng
do anh không có giấy chứng nhận công
quả hay cấp bằng tu hành hoặc tờ
khai hôn thú của hai ngưiời yêu nhau …
anh chỉ vào má anh còn in dấu
son của nụ hôn em gã xua tay
bảo anh dẫn em lại xem thế là
anh trở về với dời non lấp biển
như Valery phải chung thân lưu
đày vì những con chữ nay lũ mọt
giấy bò trên xa lộ truyền thông
len vào mạng world wide web bương chải để
“ đốt cháy lời để mai kia mốt nọ
không truyền rao không sách sử nhưng ở
bên kia chốn không lời đóa hoa nở
lúc khởi sinh ngôn từ đã bắt đầu
gầy mối hiểm nguy “ (3) thế lại còn gan
“ làm thơ chứ không phải làm nhà thơ “ (4)
Thử hoán vị theo thi sĩ DTL
thì có “làm thơ” hay “thơ ..làm “ hoặc
làm “ nhà thơ “ hay “ làm th …nhà ” điều
đó người đọc muốn thế nào là … tùy !!
tùy vào cái nhắm nháp hay ngốn ngấu
cái ngủng nghỉnh hay nghênh ngang cái ngu
ngơ hay ngất ngưỡng kẻ trên sân cỏ
với quả bóng và đôi chân buộc
phải shoot thẳng vào goal trước mặt khổng
thể lùi bước giẳm con rệp nhà thổ
đêm lại ngủ ngáy mơ mặt trời trao
vòng hoa và con chim họa mi vàng …
tên treo cổ có thơ làm bùa hộ
mạng trong vô hình đeo như tấm thẻ
bài của người lính mang SQ/
7... /137648
loại máu “ T…H…O’+ “ hắn không
quỵ dưới bầu trời luôn quấn nhữg cuộn
mây xám mang mầm mưa đã bão tố
còn dọa màu mây còn gây chấn hậu
ám thị nhữg con mắt xếch vẫy bàn
tay sóng ấn ngón chân thác em co
rút như con dế nhủi trong cát nóng
ta thán anh lấy tình em rao giảng
ngợi ca Mẹ buôn gánh bán bưng chiều
đổi gạo thương chiếc áo học trò em
nở hoa mồ hôi lại phất phơ theo
những cơn gió thơm nức mùi sơn hào
hải vị phát ra từ chốn địa đàng
của tay kình chân hổ đòn lụt lội
giết nhiều bọ sát hoạch đỏ mồng nhún
nhảy hót trên cao … ơi này em yêu
của anh … bụi màu sắc gây xốn con
ngươi thanh đa chiều như bung lá nhĩ
muốn quên cái nhản đầu dê lại mê
cái hiệu thịt chó nhắm đến muốn kéo
mây con mắt vẫn không tìm được thoáng
hương xưa nghe lãng đãng xé toẹt cánh
chuồn chuồn đóa em héo theo hơi rừng
dương xỉ đám bạn anh chết nơi xứ
rựợu cồn xót ván thuyền long đinh lỏng
ốc lá thân lân dật dờ cơn lốc
bầu trời anh mây xám mang mầm mưa !!!
HÀ NGUYÊN DU
Trích theo :
1/ thơ Du Tử Lê
2/ thơ Nguyên Sa
3/ thơ Khế iêm
4/ theo lời viết tự giới thiệu của Nguyễn Hoàng Nam
Trong tập 26 nhà thơ Việt nam đương đại
(Ảnh: Bầu trời ở đây, sáng nay_Minh Ngọc Vương )
Không như khăn quấn cho ấm cổ suốt
mùa đông của cụ già miệt quê bầu
trời anh lại quấn mãi những cuộn mây
xám vần vũ răn đe viên đá lửa
nằm trong cái quẹt gas với ngón
tay bật khiến con ngựa trời khóc róng
cáo nại giới tính tội nghiệp vây đến
con dế buồn tự tử giữa đêm sương (1)
vì ước “ biến cuộc đời thành những tối
tân hôn “ ( 2) nên chiếc chìa khóa anh lạnh
đến nhụt cùn không tìm đâu ra cái
ổ thích hợp để đóng mở kiếp phù
du chợt nằm mơ chuyện huyễn hoặc thấy
như “ thiên đàng có thật “ gã gác cổng
đuổi anh ra khi anh vào thiên đàng
do anh không có giấy chứng nhận công
quả hay cấp bằng tu hành hoặc tờ
khai hôn thú của hai ngưiời yêu nhau …
anh chỉ vào má anh còn in dấu
son của nụ hôn em gã xua tay
bảo anh dẫn em lại xem thế là
anh trở về với dời non lấp biển
như Valery phải chung thân lưu
đày vì những con chữ nay lũ mọt
giấy bò trên xa lộ truyền thông
len vào mạng world wide web bương chải để
“ đốt cháy lời để mai kia mốt nọ
không truyền rao không sách sử nhưng ở
bên kia chốn không lời đóa hoa nở
lúc khởi sinh ngôn từ đã bắt đầu
gầy mối hiểm nguy “ (3) thế lại còn gan
“ làm thơ chứ không phải làm nhà thơ “ (4)
Thử hoán vị theo thi sĩ DTL
thì có “làm thơ” hay “thơ ..làm “ hoặc
làm “ nhà thơ “ hay “ làm th …nhà ” điều
đó người đọc muốn thế nào là … tùy !!
tùy vào cái nhắm nháp hay ngốn ngấu
cái ngủng nghỉnh hay nghênh ngang cái ngu
ngơ hay ngất ngưỡng kẻ trên sân cỏ
với quả bóng và đôi chân buộc
phải shoot thẳng vào goal trước mặt khổng
thể lùi bước giẳm con rệp nhà thổ
đêm lại ngủ ngáy mơ mặt trời trao
vòng hoa và con chim họa mi vàng …
tên treo cổ có thơ làm bùa hộ
mạng trong vô hình đeo như tấm thẻ
bài của người lính mang SQ/
7... /137648
loại máu “ T…H…O’+ “ hắn không
quỵ dưới bầu trời luôn quấn nhữg cuộn
mây xám mang mầm mưa đã bão tố
còn dọa màu mây còn gây chấn hậu
ám thị nhữg con mắt xếch vẫy bàn
tay sóng ấn ngón chân thác em co
rút như con dế nhủi trong cát nóng
ta thán anh lấy tình em rao giảng
ngợi ca Mẹ buôn gánh bán bưng chiều
đổi gạo thương chiếc áo học trò em
nở hoa mồ hôi lại phất phơ theo
những cơn gió thơm nức mùi sơn hào
hải vị phát ra từ chốn địa đàng
của tay kình chân hổ đòn lụt lội
giết nhiều bọ sát hoạch đỏ mồng nhún
nhảy hót trên cao … ơi này em yêu
của anh … bụi màu sắc gây xốn con
ngươi thanh đa chiều như bung lá nhĩ
muốn quên cái nhản đầu dê lại mê
cái hiệu thịt chó nhắm đến muốn kéo
mây con mắt vẫn không tìm được thoáng
hương xưa nghe lãng đãng xé toẹt cánh
chuồn chuồn đóa em héo theo hơi rừng
dương xỉ đám bạn anh chết nơi xứ
rựợu cồn xót ván thuyền long đinh lỏng
ốc lá thân lân dật dờ cơn lốc
bầu trời anh mây xám mang mầm mưa !!!
HÀ NGUYÊN DU
Trích theo :
1/ thơ Du Tử Lê
2/ thơ Nguyên Sa
3/ thơ Khế iêm
4/ theo lời viết tự giới thiệu của Nguyễn Hoàng Nam
Trong tập 26 nhà thơ Việt nam đương đại
(Ảnh: Bầu trời ở đây, sáng nay_Minh Ngọc Vương )