Friday, April 19, 2013

THƠ CHẸC CHẸC



Nỗi buồn rách nát (tr.86)



Ngõ nhỏ bùn và những con số hoang thai vạ vật
   trên tường vôi lở lói
em ca ve lưng ngắn ê chề tụt khỏi xe ôm lũn
   cũn khua giầy cao gót vội vàng
vội vàng chạy trốn buổi sáng thanh thiên bạch
   nhật

và (zê) mi cũng thấy chói mắt không phải vì
   nắng
mới năm giờ bẩy phút sớm mùa đông thì làm
   đéo gì có nắng
chỉ có tiếng rao bành mì ờ ớ ơ  thằng xe đạp
   khoèo chân
ba cục cứt chó nhoe nhoét ngay trước mũi giầy

ảo giác trong đầu là thằng bé châu lục đen úp
   mặt vào cái nường trâu cố mút lấy mút để
không không không phải thủ dâm như mi (zê)
   nhà thơ tri thức thanh cao thừa mứa chữ mi
   (zê) đêm qua úp mặt vào một cái lờ 8x
mi (zê)
chính mi
chính mi (đích thị zê) đúng cái lúc càm cạp mút
   chất nước thủy dâm thỏa tỏa cơn khát
tình dục
đứa bé đen cũng càm cạp mút những giọt nước
   đái trâu cuối cùng. lê lết trườn ra khỏi cơn khát... nước
nước nước.
không mùi không vị hát hai ô
tiên sư nước.
đéo mẹ hát hai ô

và mi (zê) cũng thấy chói mắt không phải vì
   nắng.
mà vì...
sáng nay tám giờ (giờ đẹp) thắt cà vạt đỏ giận
   giầy đen đến phố bú đu nộp đơn xin vào hội... xin vào cái hội gì nhỉ
từ chín giờ mười đến ba giờ rưỡi chiều (chạy xô)
   băng qua hội thảo chất trữ tình trong thơ
   hôm nay (lại chạy xô) đến thẳng hội nghị bàn
   tròn mở rộng bàn về chất lượng siêu đẳng của
   gói thức ăn Z367 dùng cho chó phốc...
ốc ốc ốc 
ôi ôi ôi

sớm tinh khôi
mi (zê)
nức lên buột miệng gọi ba lần
nõn nường ơi nõn nường ơi
nõn nường ơi  
rồi... câm tịt.



Sorrow torn to shreds



In narrow muddy alleys the house numbers
without rhymes or reasons hang onto the dilapidated walls
the short-backed disillusioned whore in clattering high heels
jumps off a taxi motorbike dodging
the fierce morning light

& you too (satyr) are blinded
but not by the sun
how can it be the sun when it’s only seven past five a winter morning
usually by this time a boy would pedal by hawking his baguettes
some sludgy dog poop would cling to your shoes
haunting’s the image of the boy from the desert of Africa
sucking with all his might the buffalo’s haunch
he’s not masturbating like you the poet
of unassailable intellect
& drenched in words who last night
buried your face between two 8X legs
you (satyr)
yes you (satyr) for sure who lick
the thirst-quenching juice of sex
the boy too would lick the buffalo’s pee
to the last drops
to quench his thirst …
 water water
odorless tasteless H two O
damn water
screw you H two O

& you (satyr) feel blinded not by the sun
but by …
at eight AM ( the finest hour of the day) in red tie & black shoes
you rush to Fuck Street to sign up for membership in a certain association …
what association could it be
from ten after nine to three thirty you zip through seminars
tackling esoteric subjects from romance in contemporary poetry
to the superior nutritious value of factor Z367 in food for pinschers…
woof woof woof
ruff ruff ruff

as the sun peeks through the clouds
you (satyr) cry out three times
such lovely lovely
lovely haunches
& … thereafter never speak again.



Tôi cũng là người vô gia cư (tr.27)

(Tiến sĩ thất nghiệp ngồi nhai bánh mì ở vườn hoa - ảnh trên Internet)
               
Tôi cũng là người vô gia cư như bà,
thưa bà tiến sĩ
mặc dù tôi cũng có công việc làm đàng hoàng
   như bà
thưa bà tiến sĩ

tôi là người vô gia cư mặc dù hàng ngày
tôi vẫn ăn vẫn ngủ vẫn hít thở không khí bụi bặm
và vẫn làm tình nhăn nhở
trong một ngôi nhà bốn buồng giá hàng trăm ngàn 
    đô la

bao nhiêu năm nay rồi tôi là người vô gia cư
trên tổ quốc của tôi khi tôi viết những bài thơ
kể về nỗi buồn bi thảm của dân tộc tôi,
nỗi buồn đã bị mấy kẻ ác tâm tàng hình
nghiền thành bột đổ xuống cống rãnh hôi thối

tôi là người vô gia cư trên tổ quốc của tôi
mỗi khi tôi hát lên bài ca thương cảm
giống như bát cháo hoa vẩy lên trời bố thí
cho hàng triệu oan hồn lang thang đói khát
bị chết oan không hiểu vì sao mình lại chết
trong cuộc chiến tranh chỉ mang lại quyền lực
và tiền bạc cho một dúm kẻ ác tâm tàng hình

buổi chiều hôm nay gió lạnh đổ về
tôi nhìn thấy bà đang co ro ngồi trên ghế đá
   lạnh buốt ngoài công viên
thưa bà tiến sĩ
còn tôi thì đang ngồi thu mình trong căn buồng
   ấm áp
vậy mà tôi cũng đang lâm vào cảnh khốn nạn
   như bà
thưa bà tiến sĩ

bà bị đuổi ra khỏi ngôi nhà xây bằng tiền bạc gom góp suốt đời của bà
còn tôi thì bị đuổi ra khỏi ngôi nhà xây bằng
   niềm tin
mà tôi cũng đã dành dụm suốt cả đời tôi.

02 – 2010



I too am homeless

(– from an online picture of an unemployed PhD nibbling bread in a park in the US)

I too am homeless like you
madame doctor
even though I have a decent job like you used to
madame doctor

i’m homeless even though every day
i still eat sleep breath the dusty air
& make love savagely
in a four-roomed house worth some hundreds of thousands of dollars

I’ve been homeless for countless years
in my own homeland
the day I penned poems about the tragic sorrow my people’s been dragging with them
 a sorrow stolen by invisible villains
smashed & dumped into the sewers

i’m homeless in my own homeland
every time I mourn my people in songs
like casting a bowl of steamed rice throughout the sky
to feed the sea of starving souls
my people died in vain
in a senseless war that only blesses power
& riches upon a bunch of faceless scoundrels

this evening a cold wind blows
i see you shivering on a cold park bench
madame doctor
while sitting in a warm room i suffer
the same pathetic fate as yours
madame doctor

you’ve been kicked out of your house
built with a lifetime of savings
while I lost mine
the fruit of unwavering faith.





Tiễn biệt chó (tr. 89)



 Nỗi buồn như con sâu chầm chậm bò khiến mi
   (zê) thụ thai và sinh nở thơ
(có được như thế không)
thơ mi (zê) còn khuya mới lê lét bò ra từ hố đen
   có thật

vứt trả cuộc tình dã man điếm bọt nhầy nhụa
   vũng bùn phản trắc
thơ mi (zê) vật vờ lang thang còn khuya khuya
   lắm mới thơ thơ thơ

từ thuở sinh thời đã nguyện lòng kết hôn chính trị
chợ trời cuộc chơi mua mua bán bán gian manh
trưng rất nhiều biển hiệu trắng đen tím vàng
   xanh đỏ nhập nhằng
hung hãn đứng đường du côn gào thét cay cú
   như thằng bảo kê mất mồi gái gọi
tủm tỉm áo quần phấn son lượt là đĩ điếm
nhâng nhâng trưng diện áo đỏ chứng tỏ nhà
   quê con ăn kẻ ở ô sin lê la trong ngôi nhà  
   quyền lực
lén lút nhẫn nhục xếp hàng bảo hiểm chờ lĩnh
   huân chương

mi (zê) bùi ngùi (cũng có khi đếch phải bùi ngùi)
nhầm lẫn cảm xúc ở cái xứ này là chuyện ngon
   lành

mi (zê) chia tay chó
chó nhật có tây chó mỹ chó mường chó mán
   chó lài chó ta
cún mực cún vàng cún vằn cún vện...
mặc cảm chó ấn tượng chó đang nhe răng sủa

bạn ơi nghĩ gì đóng đinh đầu lâu chó chân bàn
   ai điếu thơ tiễn biệt
mi (zê) tay trắng treo biển cuối năm thông cáo
   phá sản tâm hồn nghệ sĩ ba cắc
trắng trợn nhé

mi (zê) ê chề một đống 
nghiện vẫy đuôi   
  
biến thôi.





A dog of a goodbye



Like a worm sorrow creeps inside you (satyr)
impregnates you & brings
poetry to life
(could that be possible?)
it would take ages for your poetry
to crawl out of a hole so real

to rebuff a sadistic love
choking on sex juices & treacherous muck
your poetry’s doomed to wander in a land
far far far from poetic

since birth your poetry’s sworn to games of politics
wheeling & dealing in shams
camouflaging under all sorts of colors white black purple yellow blue
barking the bosses’ orders
cursing like a pimp who has lost his call girl
dressing up for tricks
showing off as faithful servant  of the rich & powerful
kowtowing for a pitiful medal

you (satyr) are sad
(sometimes you just don’t care)
how profitable it is to feign emotions

a dog of a goodbye
Japanese dog French dog American dog
savage dog civilized dog
black golden stripped …
you’re ashamed of your barking
of your grinning

hey brother how about nailing them dog skulls to the table feet
making funereal verses
at year’s end you (satyr) proclaims aloud
art is bankrupt!
such chutzpa

you (satyr) are crushed
addiction wags its tail

bug off.



No comments: