trích từ tập “Lá cỏ”
- Hát về chính mình
- 1
- Tôi ca tụng mình, tôi hát về mình
- Và cái tôi nhận về thì quí vị cũng nhận về mình như thế
- Vì mỗi nguyên tử thuộc về tôi, cũng thuộc về quí vị.
- Tôi là người lữ thứ, tôi gọi hồn tôi về
- Tôi, kẻ vô công rồi nghề, cúi nhìn hoa cỏ mùa hè.
- Lưỡi tôi, mỗi nguyên tử trong máu tôi là từ đất đai, từ không khí này
- Sinh ra từ cha mẹ ở đây, và họ cũng sinh ra ở đây
- Năm này tôi 37, cái tuổi tràn trề sinh lực
- Và hy vọng sẽ không ngừng cho đến ngày tôi chết.
- Những giáo điều và những trường học sẽ trống không
- Cứ để cho quay lại một thời gian, chúng tốt đẹp ở nơi cần, nhưng ta sẽ không quên
- Tôi tiếp nhận Tự nhiên như vốn có, thừa nhận mọi nơi, mọi lúc
- Nói hết mọi điều với sức lực buổi đầu tiên.
- 7
- Ai đấy nghĩ rằng sinh ra trên đời này là hạnh phúc?
- Tôi vội vàng nói với người này (anh hoặc chị) rằng chết cũng là hạnh phúc, tôi biết điều này.
- Tôi chết cùng với người đang chết và sinh ra cùng đứa bé vừa sinh, tôi ở giữa mũ và giày
- Tôi nhìn thấy những vật khác nhau, không cái nào giống cái nào, mọi thứ đều tốt đẹp
- Mặt đất tốt, những ngôi sao cũng tốt và những thứ phụ thuộc vào cũng tốt.
- Tôi không phải là đất mà cũng chẳng phải là những thứ phụ thuộc của đất đai
- Tôi là đồng chí, là bạn của mọi người, họ cũng là những người bất tử như tôi
- (Họ không biết rằng họ bất tử nhưng tôi biết.)
- Mọi thứ đều tồn tại tự thân và vì những cái của mình, với tôi là những gì thuộc về đàn ông và phụ nữ
- Với tôi, đấy là những chàng trai, những người biết yêu thương phụ nữ
- Với tôi, đấy là những người đàn ông kiêu hãnh, biết không để ai xúc phạm điều gì
- Với tôi, đấy là người tình và cô gái già quá lứa, là những người mẹ, những cụ bà
- Với tôi, đấy là những bờ môi hay cười, những đôi mắt nhiều khi rơi lệ
- Với tôi, đấy là con trẻ và những người sinh ra con trẻ.
- Hãy buông tấm màn trang trí! Quí vị chẳng có gì sai trái với tôi, không có ai là người xưa cũ, bị thải hồi
- Tôi nhìn xuyên qua vải bông kẻ, vải len mỏng khổ đôi
- Tôi có mặt ở khắp nơi, giữa những người kiên trì, những người biết tiếp thu, những người đầy sinh lực, và quí vị không thể nào xa tôi được.
- 17
- Đây quả thực là ý nghĩ của tất cả mọi người, sống ở mọi thời, mọi xứ sở chứ không chỉ của riêng tôi
- Nếu những ý nghĩ này không phải là của bạn, mà chỉ của tôi, thì chúng không đáng kể gì hoặc gần như là như thế
- Nếu chúng không phải là điều bí ẩn và không phải là lời giải điều bí ẩn thì cũng chẳng đáng gì hết cả
- Nếu chúng không ở thật gần mà không ở thật xa thì chúng cũng chẳng đáng gì.
- Đấy là cỏ, cỏ mọc khắp nơi, ở nơi nào có đất và nước
- Đấy là không khí cho tất cả mọi người trên mặt đất.
- Đêm bên bờ biển một mình
- Đêm bên bờ biển một mình
- Biển như bà mẹ già giọng khàn khàn hát ru mặt đất
- Còn tôi nhìn những ngôi sao sáng, nghĩ về mạch nguồn của vũ trụ, tương lai.
- Khoảng rộng bao la bao trùm lấy muôn loài
- Mọi tinh cầu, bé và to, thấy và không, mặt trời, mặt trăng và những vì tinh tú
- Mọi khoảng cách của thời gian, vô vàn hình thái
- Mọi linh hồn, mọi cơ thể sống trong sự khác nhau và trong những thế giới khác nhau
- Mọi thể khí, lỏng, khoáng, thực vật, gia súc và cá
- Mọi dân tộc, sắc màu, sự dã man, văn minh và ngôn ngữ.
- Mọi cá tính đã từng tồn tại hoặc có thể đã từng tồn tại ở hành tinh khác hoặc hành tinh này
- Mọi cuộc sống, cái chết, tất cả đều ở trong quá khứ, hiện tại, tương lai
- Khoảng rộng bao la tất cả bao trùm và bao giờ cũng thế
- Và mãi mãi vẫn bao trùm và giữ lấy cho mình.
- Khi tôi đọc cuốn sách tiểu sử
- Khi tôi đọc cuốn sách, là tiểu sử của người nổi tiếng
- Cuốn sách này (tôi nói), có phải tác giả gọi ra đời sống con người?
- Vậy thì khi tôi chết, ai đấy cũng sẽ viết về cuộc đời của tôi?
- (Có vẻ như người này biết về cuộc đời tôi rất giỏi
- Không, tôi nghĩ rằng cuộc đời thực của mình, tôi cũng không biết nổi
- Chẳng qua chỉ là những câu ám chỉ bóng gió mà thôi
- Những thứ mà tôi vẫn đi tìm cho mình để đánh dấu ở đây.)
Wednesday, April 24, 2013
THƠ WALT WHITMAN
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment