Thơ CHÂN PHƯƠNG
ĐỘC THOẠI Ở NANTASKET
tặng Đinh Cường
triều lên triều xuống
biển chấp chới
đôi cánh thời gian
lũ âu điên tiết ngược xuôi cơn say của gió
*
năm tháng là khối điêu khắc dở dang
lim dim
tròng mắt hoa cương
trong vỏ đá
những mùa hè yên giấc
*
mấy đóa phi yến
ngóc đầu chào hỏi hư không
chiếc độc bình
đơn ca giai điệu kỷ hà
đọng trên giá vẽ
vết sơn hay vệt máu ?
MARINA
BLUES
trong mớ vỏ sò kỷ niệm
sóng sánh biển xanh
như đám lãng tử về hưu
lũ buồm trắng thả neo bất động
ngọn hải đăng chớp tắt
giữa những ghềnh cát vắng chim
dưới đáy thâm u
vài chiến hạm mục canh giữ lãng quên
đám ngư nữ bạc đầu
hợp xướng bài ca năm tháng
CHỐN NGHỈ
các dấu chân phai
những bờ cát vắng
ký ức là ngọn hải đăng
chứng kiến mọi đắm chìm
mây với đá xoay vòng
trước tấm gương của biển
*
tôi lê từng bước đến cực điểm
nơi khoảng cách
giữa đáy nước - nền trời
không hơn gì một bàn tay chết đuối
tìm chốn nghỉ ngơi
CÂU HỎI
đôi chân mỏi
đã lê hết vòng ảo mộng
tấp vào bãi sóng
lũ đồ vật bất động
cặp môi biển lạnh
ngậm chiếc nhẫn ngày xưa
hàng ghế trống thánh đường chìm đáy nước
*
trong tưởng tượng của em
chiếc thuyền không buồm lái của tình tôi
có còn tiếp tục
lênh đênh sương khói?
hay chẳng
còn chi
ngoài trùng khơi
trống
cho
lũ hải âu
bày
trò origami?
TRẦM TÍCH
lời lá úa chao theo gió thu
mấy cánh buồm cuối giạt về nhà kho quên lãng
ngỗng vịt thiên di giữa tiết sa mù
ý nghĩa của tà huy là ghềnh bãi âm u
đốt bản thảo làm đuốc
soi tìm
vầng dương trầm tích
lời lá úa chao theo gió thu
mấy cánh buồm cuối giạt về nhà kho quên lãng
ngỗng vịt thiên di giữa tiết sa mù
ý nghĩa của tà huy là ghềnh bãi âm u
đốt bản thảo làm đuốc
soi tìm
vầng dương trầm tích
CHÂN PHƯƠNG