Pierre Benoit
là nhà văn Pháp viết nhiều nhất trong thời kỳ
giữa hai cuộc Thế chiến, đồng
thời ông cũng là nhà văn có sách bán
chạy nhất vào thời đó. Khi được
một đồng nghiệp hỏi là ông có bí quyết
gì để viết
được những thứ mà ngày
nay chúng ta gọi là “best seller” (bán chạy nhất), nhà văn trả lời:
“Đơn giản
lắm ông bạn ạ! Chỉ cần lấy một bi kịch của Racine
(Đại văn hào Pháp thế kỷ thứ
XVII) đem pha trộn với bài vở trong Sách Xanh (Guide Bleu -
sách hướng dẫn du khách) là bạn thành công ngay!
Pierre Benoit
quả đã chịu khai thác Racine qua các nhân vật nữ
đẹp, đầy quyền uy và cực kỳ tàn ác, với những định
mệnh éo le, mà ông đã đem cộng thêm và trộn lẫn với
các tính cách ưa thích các sự mới lạ, các yếu tố ngoại
lai của sách Xanh chỉ dẫn du lịch (Guide Bleu) để đạt
được những thành công vĩ đại với đại đa số các
độc giả phái nữ.
Ông sinh ở
Albi năm 1886, và ông không giống các tác giả khác lúc đầu chỉ có ít độc giả rồi
dần dần mới có nhiều độc giả, vì ngay với tác phẩm
đầu tay (Koenigsmark), ông đã thành công rực rỡ, với một
số độc giả đông đảo, người nọ truyền tai người
kia khiến sách bàn chạy như tôm tươi, số sách được
bán ra trên một triệu cuốn, một con số khó tưởng tượng
vào thời điểm đó cũng ngay như bây giờ! Cuốn tiểu thuyết
Koenigsmark ra đời năm 1918. Một năm sau (1919) ông cho ra đời
tác phẩm L’Atlantide còn thành công rực rỡ hơn và cho
tới ngày nay vẫn
còn được cho là một
trong những tiểu thuyết hay nhất của Pháp.
Nếu đem
tính gộp tất cả những lần tái bản và những
bản dịch (ra cả tiếng Nhật và chữ Braille cho người
khiếm thị) thì hai cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông
đã đạt tới con số trên 3 triệu bản.
Pierre Benoit có những
phương thức làm việc được tính toán rất khoa học, rất
độc đáo và tinh vi không giống một nhà văn nào khác như
sau đây:
-
Tên nhân vật nữ chính của Pierre Benoit trong
tiểu thuyết Koenigsmark là AURORE, còn tên cũng của nhân
vật nữ chính trong tác phẩm L’Atlantide thì là ANTINÉA,
hai cái tên bắt đầu
bằng chữ A. Kể từ đó
trong toàn thể 42 tác
phẩm của ông,
tên tất cả các nữ nhân vật đều chính đều cũng bắt
đầu bằng chữ A như: Allegria,
Annabel, Antiope, Athelstane, Agar vv
Từ 1918 tới 1963, hầu như mỗi năm
Pierre Benoit lại cho ra đời một đầu sách, và sau khi tính
toán kỹ lưỡng, hoạch định kế hoạch thật khoa học,
ông đã quyết định là :
-
Tất cả các cuốn tiểu thuyết của ông,
bất kể cuốn nào, đều phải dài đúng
318 trang, không hơn không kém.
- Cảnh yêu đương (trong tất cả mọi tiểu
thuyết của ông) và nụ hôn
đầu tiên trong truyện bao giờ cũng xảy đến ở
nơi trang thứ 100.
- Trong mỗi tác phẩm của ông
đều có
một câu nhắc tới cựu Thủ Tướng Gambetta (điều
này, trừ ông ra, chẳng ai biết được là tại sao?)
- Tác phẩm nào của ông cũng chứa đựng
một câu rút ra từ một
tác phẩm của đại văn hào
Chateaubriand, mà ông không để trong ngoặc kép hoặc
ghi xuất xứ, nên chẳng có nhà nghiên cứu văn học nào
khám phá ra điều này.
Từ tác phẩm này qua tác phẩm khác, Pierre
Benoit đã đưa các dộc giả của ông du hành trong mộng
tưởng qua xứ Liban, quần đảo Antilles, xứ Zanzibar, sa mạc
Gobi, xứ Hoggar, quần đảo Nouvelles-Hébrides vv…
Ngày 24 tháng 11 năm
1931, ở tuổi 45, ông được bầu vào Hàn Lâm Viện Pháp
(Académie Francaise), thay thế ghế của cố Viện sĩ Porto-Riche,
tại đây ông được coi là Viện sĩ trẻ nhất và tếu
nhất, nhưng vào năm 1959, ông từ bỏ ghế Viện sĩ, vì
ông đứng về phe và bảo vệ
người bạn đồng viện là Paul Morand, người bị
Tổng Thống De Gaulle dùng quyền lực gạt ra khỏi Hàn Lâm
Viện Pháp vì lý do bất đồng chính kiến.
Năm 60 tuổi,
Pierre Benoit kết hôn với một tuyệt thế giai nhân tên
là Marcelle, kém ông 20 tuổi, và họ chung sống bên nhau
14 năm tràn đầy hạnh phúc. Nhưng, hỡi ơi! Marcelle qua đời
năm 1960!
Vốn nòi
đa tình, không kham chịu nổi mất mát quá lớn, ông
chết theo bà luôn sau hai năm sống trong niềm thương
nỗi nhớ, và sống đau khổ đến mức trong suốt 2 năm
ông không buồn bước ra khỏi nhà…