Thursday, August 29, 2013

Lê Vĩnh Tài



Dấu vân tay của một cuồng si

trò chơi không sai lệch một chữ
như các bác sĩ rửa tay trong phòng mổ
khử trùng
chỉ có bệnh nhân ngôn ngữ lo lắng
dị ứng
và tuyệt vọng

đây là nơi Thượng Đế bấm ngón tay cái của Ngài
không phải trò giả vờ say rượu
dấu vân tay của chúng ta khi phạm tội
không thể xoá


một thế giới quá nhiều ý nghĩa
đầy những thương đau như các vòng xoắn
tầng tầng lớp lớp, làm sao
ai dám vĩ cuồng xếp gọn lại thành một chiều thẳng đứng

dám tôi
tôi dám
dám ai

không ai dám
chỉ một ẩn sĩ giả danh
đã nhận những email
tưởng lầm những bức ảnh
của chai rượu
có thể
uống nó
như một thứ giáo cụ
trực quan

như những kẻ
ăn tham
và lãng mạn...


[2]

không ai cho anh vay
những nỗi đau
những lần vấp ngã

những gì người ta
suýt chết

anh đừng cất vào ngăn kéo
đừng giả vờ như mình đang leo
một triền núi

anh đừng nghĩ mọi thứ không lãi suất
kể cả lời xin lỗi

các khoản nợ cũ
vay mà không chịu trả
là điềm báo trước
của lò thuốc súng
hay ân sủng
cơn nhồi máu cơ tim
của số phận chúng ta...


[3]

họ đến
biến chúng ta tóc đen mắt đen
thành màu nâu
màu xanh
màu xám

họ ngỡ
uống Pepsi và Heineken lạnh
là mọi thứ sẽ có thể loanh quanh
lẩn quẩn

họ ngồi bên đống lửa
đối mặt với những thứ nhấp nháy
họ không biết
sự thất bại
của các ngôi sao

mắt đen tóc đen thành màu nâu màu xanh màu xám
họ viết các bài thơ kiểu Nga
kiểu Cu Ba
kiểu Thổ

cách tân cách tân cách tân
vừa cách vừa tân vừa múa lân
trong đất nước bị mù ngoại ngữ
không phải chỉ tử cung của bố
mà cả dân tộc bị ung thư

một trò đùa chết tiệt
trong bóng tối lốm đốm
họ hát những bài hát
sau một thời tuyên truyền cho lịch sử khát máu
những trận đánh nhẫn tâm
những ngọn đồi thịt băm

những người đàn ông không bao giờ chịu nhận sai lầm
trên triệu mạng người chết đuối
chết cạn chết bờ chết bụi
bao nhiêu tội lỗi
đã thành vô danh

bây giờ trong Pepsi và Heineken lạnh
họ cách tân
những bài thơ
không chỉ đạo văn
mà ăn cắp cả vầng trăng
và những đồng đô-la thấm máu
lau chùi
vẫn còn vài vệt mờ trên chùm râu
và hai môi
rất dày
của họ

họ đến...

No comments: