NHỮNG
ẢNH HƯỞNG TẾ NHỊ CỦA CÕI VÔ HÌNH
Từ
giây, từ phút chúng ta chịu ảnh hưởng của cõi vô hình . Bất cứ lúc nào, tư
tưởng và tình cảm của kẻ khác tác động ở tâm ta khiến ta suy tư, cảm xúc và
hành động trái với chân tánh của chúng ta. Thường, chúng ta không ý thức được
căn nguyên của các tư tưởng đó và cho rằng chúng nó phát xuất từ lòng ta.
Những
người suy tư với tư tưởng riêng của mình rất ít. Tư tưởng của đa số là tư tưởng
rút trong bầu tư tưởng bao quanh chúng ta. Ngược lại các tư tưởng của chúng ta
không phải chỉ liên hệ đến ta mà thôi, chúng nó gia nhập vào khối tư tưởng cộng
đồng của nhân loại. Người khôn ngoan điều hòa tâm mình với các ý tứ thanh cao,
các tình cảm trong sạch, và chỉ thu nhận chúng nó mà thôi. Người là một cái máy
lọc phân tích sự thanh khiết của tư tưởng cao thượng ra khỏi sự ô trược của dục
vọng thấp hèn.
SỰ
HIỆN DIỆN CỦA CÕI VÔ HÌNH
Chúng
ta hiện nay đang chìm đắm trong đời sống vật chất nên khó mà ý thức được sự
hiện diện của cõi vô hình mà chúng ta không nghe, không thấy, không nếm, không
ngửi được với các giác quan phàm tục của chúng ta. Nhưng cõi ấy còn thật hơn
cõi trần nhiều, mặc dầu các rung động tế nhị của nó không lưu một dấu vết chi
trên vật chất thô kịch của các giác quan chúng ta.
Chúng
ta biết rằng mỗi tháng trong một thời gian nào đó mặt trăng có thể thấy được
vào lúc ban ngày. Chúng ta thấy con trăng lưỡi liềm ấy mà không ngờ đến ánh
sáng của nó đang bao trùm chúng ta. Chúng ta chỉ thấy có ánh sáng mặt trời.
Nhưng khi mặt trời lặn thì cảnh vật hiện ra dưới ánh trăng êm ái, dịu dàng. Thật
sự, thì trong suốt thời gian ấy, ánh trăng lúc nào cũng có, nhưng về ban ngày,
thì chúng ta không thấy được.
Cõi
vô hình cũng y như vậy. Lúc nào, nó cũng hiện diện nhưng chúng ta không ý thức
được nó vì chúng ta hoàn toàn chìm đắm trong ngoại cảnh. Khi nào chúng ta trấn
an được giác quan phàm tục và tâm trí hỗn loạn của ta, chúng ta sẽ nhận được
các rung động vi tế của cõi vô hình và ý thức được nó.
TẠI
SAO TA KHÔNG NĂNG LINH – TẤM MÀN BƯNG BÍT
Một
khi ta nhận thức rằng có một cõi vô hình bao quanh chúng ta, rằng ban đêm chúng
ta hành động trong cõi đó một cách ý thức khi thể xác ngủ, rằng lý do duy nhứt
khiến ta không nhớ các hành động nầy là thần kinh hệ của chúng ta không có cảm
lực cần thiết, chừng đó ta cảm thấy có một bức màn bưng bít chúng ta và chúng
ta muốn vén nó, xé nó, vứt nó. Nhưng ta hãy dè chừng đừng để sự thèm khát hiểu
biết làm hại chúng ta. Nếu toàn thể nhân loại không trở thành năng linh là vì
có những lý do quan trọng, những qui luật sáng suốt do Ơn Trên sắp đặt.
CÁC
LỜI KHUYÊN NGUY HIỂM
Chúng
ta không nên nhắm mắt tin theo những lời chỉ bảo nầy nọ trong hằng ngàn quyển
sách xuất bản khắp nơi vì các lời chỉ bảo ấy thường sai lầm và nguy hại. Chúng
ta nên biết rằng khoa tâm linh hiện được rất đông người chú ý nên sách vở của
khoa nầy xuất hiện rất nhiều nhưng giá trị thì chẳng bao nhiêu. Cả trăm quyển
sách nầy viết ra không phải để dìu dắt độc giả một cách hữu ích mà để thỏa mãn
tánh hiếu kỳ thôi. Tác giả những quyển sách đó không nghĩ đến tai hại của những
điều chỉ dạy của họ : mục đích của họ là bán sách chạy và kiếm tiền.
Những
sách họ sưu tầm là những sách Ấn Độ nói về bùa chú, phù phép không được các bực
tu sĩ chân chính tín nhiệm. Họ hấp tấp đọc qua và rút các cách tập luyện thân
thể nhằm mục đích đánh thức các quyền năng tâm linh thấp kém rồi trình bày lại
cho các độc giả dễ tin dưới những tựa huyền bí, hấp dẫn.
Đó
là lời chỉ bảo của nhiều nhóm được gọi là “huyền môn”. Cả ngàn người theo những
lời chỉ bảo ấy hay các giáo lý khác tương tự được trình bày trong sách cho đến
khi tai hại xảy ra.
Sự
chế tạo chất nổ rất nguy hiểm nên không ai bắt tay vào công việc nầy mà không
tìm hiểu cặn kẽ, không tham khảo ý kiến của các nhà chuyên môn. Về sự luyện tập
tâm linh, tuy công việc không kém phần nguy hiểm, nhưng nhiều người vì một lẽ
bí mật nào đó, tưởng mình hiểu biết tất cả và tin ở mình hoàn toàn. Họ cho mình
xét đoán không sai lầm và không ngần ngại tập luyện. Có lẽ vì đó mà biết bao
người đã loạn trí ở Tây phương.
PHẢI
SÁNG SUỐT
Về
các công việc nghiên cứu tâm linh, chúng ta phải xét đoán hợp lý, phải tỏ ra
sáng suốt y như chúng ta giải quyết các công ăn việc làm. Trước một tin tức tâm
linh, ta phải phân tích, đắn đo như đối với một bức thư quan trọng. Ta không
cần phải nhắm mắt tin tưởng với sự ngưỡng mộ, tôn sùng. Trái lại, ta phải sử dụng
tất cả khả năng xét đoán của ta.
Có
những người thông minh, khi sang qua lãnh vực tâm linh thì dường như mất quan
năng suy luận. Vì vậy họ tán dương những điềm chiêm bao của họ như là những
cuộc tiếp xúc với các bậc siêu phàm, họ cho những phản ứng xấu xa của óc tưởng
tượng hỗn loạn là những hoạt động quỉ quái của bọn phù thủy, và gán cho một
chơn sư linh hiển, những lời mộc mạc, tầm thường nổi lên ở tâm họ. Phải đợi
nhiều năm họ mới trở nên bình thường trở lại, vì vậy thái độ hoài nghi chơn
chánh còn hơn là sự tin nhảm của một số người.
HÃY
TỰ BIẾT MÌNH
Trên
phương diện huyền môn, có biết bao phương pháp luyện tập, đúng cũng có, sai
cũng nhiều, và người nào muốn thành công cần áp dụng lời khuyên của Socrate
chạm ở ngưỡng cửa đền Delphes : “Hãy biết mình”.
Sự
tự biết mình đòi hỏi chẳng những nhiều năm nghiên cứu an tĩnh và thâm diệu, và
cả công việc giúp đời, vì ban cho và phụng sự có đặc tính mở mang các quan năng
tâm linh. Trong tâm ta, có những quyền năng vi diệu mà chúng ta chưa dò, những
năng lực mà chúng ta chưa biết, những nguồn năng lực mà chúng ta chưa ý thức
được sự hùng hậu. Có những cõi rất cao ở tâm ta mà chúng ta không ngờ nhưng có
thể đạt, và vì vậy, người chí nguyện không lùi chơn trước một trở ngại nào. Đó
là mục đích của các kiếp sống chúng ta ở cõi trần.
SỰ
NĂNG LINH QUÁ SỚM
Có
những lý do quan trọng khiến các quan năng tâm linh của chúng ta không mở sớm.
Một cách hay nhứt để hại một người nào là giúp cho y cảm xúc được ảnh hưởng và
năng lực của cõi vô hình. Tạo Hóa rất sáng suốt và nếu các định luật thiên
nhiên được tôn trọng thì không bao giờ một quan năng tâm linh có thể mở nếu
chúng ta chưa sử dụng nó được. Chúng ta không nên ao ước một sự phát triển tâm
linh quá sớm vì nó chỉ đem lại sự đau buồn.
Nếu
chúng ta không thuộc các bài học của cõi trần và rèn luyện tánh can đảm, sự bền
chí, đức vị tha, lòng thanh bạch, sự sáng suốt và tình thương thì cần chi phải
thám hiểm cõi bên kia ? Chúng ta sẽ có cái thái độ điên cuồng của một nhà thám
hiểm quyết đi sâu vào rừng già Phi châu mà không mang theo khí giới. Chúng ta
nên thành thật nhìn nhận rằng chúng ta chưa được sẵn sàng hơn là để thất bại vì
chưa chuẩn bị.
CÁC
LOẠI ẢNH HƯỞNG TÂM LINH
Một
trong những ảnh hưởng khủng khiếp nhứt mà ta phải chịu và không sao thoát ra
được vì đã mở quan năng tâm linh quá sớm là ảnh hưởng gây ra do một vong linh
hung dữ. Chúng ta đinh ninh rằng khi hành quyết một kẻ sát nhân, chúng ta chấm
dứt hành động tàn ác của y. Nhưng sau khi chết, con người không phải bỗng nhiên
trở nên thánh thiện và cũng không đi xa. Những người đạo hạnh sau khi từ trần,
sẽ lên các từng cao của cõi vô hình. Trái lại, các từng thấp ở gần quả đất thì
đầy dẫy những nhân loại cặn bã đã từng gây án mạng hay đam mê dục lạc lúc sinh
tiền. Với mục đích thỏa mãn các dục vọng đê hèn đang giày vò mình, họ ám ảnh
người sống nhứt là những người nghiện rượu và xúi giục họ làm những điều bẩn
thỉu. Những người năng linh quá sớm sẽ chịu ảnh hưởng khốc hại nầy mà không thể
chống đỡ được vì còn non nớt và chưa có kinh nghiệm cần thiết.
Một
lý do khác khiến Tạo Hóa từ chối quan năng tâm linh cho các người chưa được
chuẩn bị là sự hiện diện ở chung quanh chúng ta những sinh linh kém tiến hóa
hơn nhân loại. Các sinh linh nầy chống đối với nhân loại nhưng không thể làm
hại nhân loại được vì lẽ chúng thuộc cõi vô hình, trừ khi nào con người tự đặt
mình dưới ảnh hưởng của chúng bằng cách khai mở quan năng tâm linh quá sớm : đó
là một bài học rất đau khổ.
Ngoài
ra, chúng ta đừng quên rằng khi quan năng tâm linh thức động, ta sẽ cảm xúc
được những tư tưởng, tình cảm và dục vọng phóng ra trong cõi vô hình, dưới hình
thức những rung động, do hằng triệu con người sống tụ tập ở các đô thị. Quả
thực, chúng ta sống trong một biển hình ảnh xuất phát liên tiếp từ trí óc linh
động của loài người, và chúng sẽ xâm chiếm tâm trí ta để gây nhiều tai hại nếu
chúng ta không kiểm soát và chủ trị được quan năng trí thức của chúng ta. Sự
xâm chiếm nầy sẽ trở nên một ác mộng cho những ai tu tập sai đường, vì tư
tưởng, tình cảm quay cuồng trong một thành phố lớn thường ích kỷ, tham lam, duy
vật, trụy lạc, gian xảo, thù hận, chỉ thỉnh thoảng mới có màu sắc tươi đẹp,
sáng sủa của tình thương và của hoài vọng tinh thần.
MÀN
BẢO VỆ
Đến
đây, chúng ta đề cập tới một trong những phát minh quan trọng nhứt của huyền
môn học : phương pháp giản dị và hữu hiệu nhờ đó Tạo Hóa ngăn cản sự khai mở
quá sớm các quan năng tâm linh.
Ai
có học về điện đều biết rằng nếu ta bao hai đầu một sợi dây dẫn điện bằng sáp
và ráp hai đầu dây lại thì luồng điện không chạy qua được. Nhưng nếu ta gỡ sáp
đó ra dù chỉ chút ít thôi, thì điện xẹt ra ngay.
Cơ
cấu tâm linh của con người cũng giống như thế. Trong thể vía và thể phách của
chúng ta, có những trung tâm được đặt để như thế nào chúng gần như đụng các
trung tâm tương ứng của thể xác. Nếu các sinh lực của cõi vô hình có thể đi
xuyên qua các trung tâm của thể vía và thể phách để ảnh hưởng các trung tâm của
thể xác thì các cơ quan năng linh thức động.
Tạo
Hóa sáng suốt tránh sự thức động bằng cách đặt một màn lưới mỏng phân cách các
loại trung tâm để ngăn cản luồng sinh lực chạy xuyên qua các thể. Màn lưới ấy
được tạo bằng một lớp nguyên tử hồng trần ép chặt [2]. Nó để các sinh lực nuôi
dưỡng các thể lưu thông dễ dàng qua nó và chận đứng các loại ảnh hưởng khác trừ
khi nào nó bị rách.
Khốn
thay, một vài phương pháp gọi là tâm linh được dạy ở Tây phương trong các
Trường Huyền Môn trục lợi lại làm hại cái màn lưới bảo vệ ấy. Có phải chăng vì
vậy mà các trường hợp điên cuồng gia tăng ?
SỰ
NĂNG LINH : MỘT SỰ THẬT KHẮC KHE
Sự
năng linh đã được nghiên cứu từ xưa ở Ấn Độ cũng như ở các trường huyền môn
chân chính và lần lần trở nên một khoa học chân xác.
Những
ai biết sự năng linh không phải là một trò tiêu khiển mà là một sự thật khắc
khe thì không khi nào dám nghĩ đến sự luyện tập cầu may của một số người Âu Mỹ.
Là vì nếu họ biết khoa ấy giúp ích rất nhiều cho những người đã được chuẩn bị
và hội đủ những đức tính cần thiết thì cũng gây rất nhiều tai hại cho những kẻ
chưa sẵn sàng.
Một
nhà huyền môn chân chính không khi nào dạy cách phát triển năng linh cho những
người ích kỷ, tục tằn, vì dạy như thế chẳng khác nào đưa chất nổ cho trẻ con.
Một người như vậy chẳng những ngăn trở sự tiến hóa của họ trong nhiều kiếp mà
còn gây đau khổ cho kẻ khác với ý chí ích kỷ của mình. Cho đến khi nào chúng ta
chưa sử dụng được các khả năng sẵn có của chúng ta vào những mục đích vị tha
thì ta không nên đòi hỏi thêm điều chi nữa.
Sự
năng linh chỉ có tính cách quí báu khi nào hành giả đứng đắn, tinh tấn, bền chí
nhứt là vị tha.
No comments:
Post a Comment