Trúc Thông |
Các tác phẩm:
- Chầm chậm tới mình (1985)
- Maratông (1993)
- Thời yêu thương của Đào Cảng
- Một ngọn đèn xanh
Ghi chép về thơ
1. tinh mơ sờ lên má
một giọt nước mắt ấm lạ lùng
chưa bao giờ như thế
từ khi mẹ sinh ra
anh đã là người tình của Thơ
nàng hôn anh đắm đuối trong mơ
2. trên sự tàn rữa tôi
một câu thơ khôn ngoan đã nở
tôi đi cùng hoang mang gió
mùa thu…
3. rũa, rũa
tiếng chìm
vào quên lãng
xe đường phố rồ qua
ai cười chõ vào tai
người mải cúi
rũa, rũa
những chìa thường
chìa mở vô biên
4. mở cánh cửa cũ
bàn ghế cũ
mở tiếp một trang mới mênh mông
trên trang vở cũ
từ những cũ quen
se sẽ ai ru
ru mê hồn ru đắm đuối
chìm, chìm dần
con tàu thơ bé tẹo
cờ chỉ còn phơ phất đuôi nheo
đỉnh cột buồm sắp ngập…
những nàng Siren biển xưa Hy Lạp
vẫn thâm thù giết những nhà thơ!
5. người bán quán thật khuya mong lãi
anh nhâm nhi quán khuya chờ một cái gì
một cái gì mơ hồ sinh lãi
lãi lại sinh tiếp một mơ hồ
không mơ hồ, anh chết…
6. tôi của gió cánh đồng vô cực
trừu tượng hơn mơ những giấc mơ
ai đang tựa trán vào mỏi mệt
rơi một ngày kiếm sống nặng nề
“xích lô không chú ơi”
chở làm sao được
tôi về xa những xứ mơ hồ
vào tới cửa được nghe tiếng thở
thật đều đều hai đứa con thơ
rũ mưa đêm. Tôi biết mình trú tạm…
.
Đứng ở chợ sông
Ai đi lâu lắc tận đẩu tận đâu
bến vẫn bèo xưa trôi xuôi sông Châu
quán chợ quê hương gạch tường long đỏ
còng cây đa đứng vẫn như thuở nào
mẹ tôi đội thúng đậy mảnh vỉ buồm
đường hè chân rát đường đông bấm bùn
tôi rắc tuổi thơ loanh quanh phố chợ
chút tình thơ dại bây giờ tôi buôn
bán cho vợ con lần đầu thăm quê
bán gởi cho ai xa nước chưa về
bán cho chị tôi thuở hai mươi ấy
cùng những linh hồn lơ lửng trên quê…
.
Lát sông quê
Bến từng quãng, những đứa trẻ nghịch bơi tung tóe nước. Như mình vậy chiều hè bao năm trước.
tôi đang dọc sông quê tha thẩn. Bỗng từ ngõ sâu hiện dần ra mái tóc bạc. Một bà cụ lưng còng gần rạp đất
có phải bà từng hai tay hai lọ nước, bến sông lên từng bậc… Vẫn bà ư ngày xưa ấy về đây?
bên kia sông đã vợi nắng chiều. In thẫm hai gác chuông nhà thơ làng Móng. Nhịp chuông vọng qua sông theo bóng chiều đổ gấp
cậu-bé-tuổi-thơ-xưa tim hơi loạn nhịp. Mẹ ơi đi lâu thế, sắp tối rồi sao mẹ vẫn chưa về…
muốn sang đò ngang, ra giữa dòng, ngắm và nghe những gì thật lắng
của mẹ của cha của tuổi thơ xa lắc
vẫn sông Châu êm lặng thế thôi mà…
.
Bờ sông vẫn gió
Chị em con kính dâng hương hồn mẹ
lá ngô lay ở bờ sông
bờ sông vẫn gió
người không thấy về
xin người hãy trở về quê
một lần cuối… một lần về cuối thôi
về thương lại bến sông trôi
về buồn lại đã một thời tóc xanh
lệ xin giọt cuối để dành
trên phần mộ mẹ nương hình bóng cha
cây cau cũ giại[1] hiên nhà
còn nghe gió thổi sông xa một lần
con xin ngắn lại đường gần
một lần… rồi mẹ hãy dần dần đi…
.
Đêm mưa thu
Em là mùa xuân
ở giữa mùa thu
mùa thu ru ru
mùa thu bão rớt
màn mưa dăng dăng
mắt em xa thẳm
nào ai hay rằng…
em đằng sau mưa
anh ngoài cánh cửa
anh ngoài đêm thẫm
anh ngoài ngàn khơi
.
Nho nhỏ mùa thu
Đôi chim câu chân son mỏ đỏ, bên bờ con sông nhỏ Sa Lung
chim ơi đi đâu đấy?
cúc cù cu chúng tôi kiếm mồi. Cúc cù cu chúng tôi rong chơi…
rồi chim bay vù. Một quãng đáp xuống. Chim lại đi đôi trong cỏ gật gù
cỏ mùa thu xanh ngả đượm chút vàng. Sông Sa Lung tháng bảy nước chảy phù sa. Trời mây rộng rãi, gió nhè nhẹ trải
vợ chồng chim như hai anh em như hai người bạn. Áo trắng, mắt cườm, chân son, mỏ đỏ. Gật gù đi trong cỏ pha thu…
No comments:
Post a Comment