Thơ | |
Le Grand Jeu / Trong Vương Quốc Người Mù / Bất Chợt / One-Way Traffic Blues / Life Goes On… And Beyond Chân Phương | |
Le Grand Jeu nhớ René Daumal mỗi ngày tôi tiếp tục cắt dán tưởng tượng thành ngôn từ mượn cát sóng cỏ cây đá mây bày trò chơi ký hiệu thong thả sưu tập mật mã cùng thần chú cánh chim khai mạc rạng đông là dụ ngữ treo bài thơ tỏ tình trong nghĩa trang các giấc mơ làm hacker đột nhập các địa chỉ email hò hẹn với đám đàn bà mang mặt nạ nhẫn nại biên soạn đại từ điển bách khoa cho loài mộng du … đứng trước mấy nhà bảo tàng bán đại hạ giá những bản đồ quá vãng để làm gì? bọn cháy túi huyền thoại lũ thua bạc triết học hỏi tôi để làm gì? để chống trả phép thuật của Maya biết ngụy trang tro bụi và không khí chẳng hạn dưới dạng phim bộ tivi đầy quỉ thần bằng cao su đấu đá trước thiên đàng giấy bồi hoặc mớ vú mông phẫu thuật giữa trái cây đồ nhựa hay mấy chùm hoa giấy New Haven, CT, 3.30.2012 Trong Vương Quốc Người Mù như nhà chiêm tinh học lang thang truy khảo nhiều cõi dưới huyệt mộ nơi các tấm gương khắp mọi giấc mộng vẫn không thấy dấu vết của mình tôi sống an tâm từ ấy trong vương quốc người mù làm nghề vẽ chân dung cho chúng Bất Chợt lại chiều thứ sáu mây lạc loài khắp trời xe cộ tứ tán mọi nơi gió đầu xuân sao buốt lạnh? địa cầu chằng chịt các đường ray đoàn tàu nhân loại kéo nhau đi chen chúc bao tỉ số phận như những lá bài vô trật tự thế mà đêm nay bất chợt --- em đầm cơ lại nằm úp mặt trên tôi One-Way Traffic Blues gần một giờ sáng mưa giông lập xuân gần hai giờ sáng xa lộ ướt trơn gần ba giờ sáng phóng về Boston gần bốn giờ sáng em tôi cô đơn gần năm giờ sáng kiếp buồn di dân gần sáu giờ sáng Hoa Kỳ trở giấc gần bảy giờ sáng ca mới bắt đầu * * * highway expressway váng vất tay lái runway freeway chóng mặt vòng quay this way ? that way ? bánh xe ẩn dụ lăn hoài lăn hoài Life Goes On… And Beyond Sau cái chết của đại tự sự, một lúc hắn chán chẳng còn biết làm gì. Nhưng rồi hắn cũng nghĩ ra vài trò nghịch mới để giết thời gian, chẳng hạn: Mùa xuân lái xe bất cần đèn đỏ hay tốc độ hạn chế để chạy đua với cảnh sát khi bị rượt đuổi. Mùa hè mang giá cọ bột màu ra biển xoá đi vẽ lại các chân trời trống. Mùa thu lang thang đi nhét lá úa đầy những thùng thư rỗng. Mùa đông nhặt từng chiếc găng tay lẻ đôi treo trước cổng nhà hát lớn hoặc ủy ban nhân dân… Đùa nghịch như thế được vài năm, hắn thấm mệt. Giờ đây mỗi ngày hắn ngồi nhà nắn nót chép phạt tên tuổi ông bà cha mẹ anh em thày trò vợ con bè bạn tình nhân trên mấy trang nhật ký kẻ hàng, và thỉnh thoảng về đêm hắn lẻn vào nghĩa trang chôn xuống thửa mộ phần sắm sẵn dăm câu thơ dở dang nhét trong vỏ chai rượu cạn. |
|
Chân Phương |
Friday, August 16, 2013
Chân Phương
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment