Kiều Maily sinh năm 1985 tại Pablap - làng Chăm tỉnh Ninh Thuận. Tốt
nghiệp Trường Cao đẳng Phát thanh - Truyền hình thành phố Hồ Chí Minh.
Đã có thơ đăng trên đặc san Tagalau, báo Văn nghệ trẻ, báo Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh, Tiền Phong Chủ nhật, tạp chí Văn hóa Dân tộc…
Một số bài thơ Kiều Maily đã được Inrasara chuyển sang tiếng Chăm. Đây
là cây bút nữ có những câu thơ được cho là rất dân tộc mà không thiếu
hiện đại.
Nhà thơ trẻ Kiều Maily - Ảnh: nhavantphcm.com.vn
KIỀU MAILY
Đồi nắng cũ
Sáng nay cụm mây năm ngoái về
dừng chân đồi cũ
em nơi đâu
câu thơ lạc loài phố
không manh gió mùa vịn tay
tìm đất ở
trâu hoang chưa về hội tao phùng
ta còn lãng tử
lối nhỏ chúng mình giờ cỏ hoang
ngồi nhớ cha
em thung thăng cánh đồng tuổi dại
đã xa lắc lơ
sáng nay cụm mây năm ngoái về
về đâu
đồi cũ nằm ườn quê cũ.
Có khi…
Có khi con gió mùa tình cờ thổi qua bụi ớt
Rồi trôi về đâu, không biết
Có khi bóng ai như bóng cha vừa đi qua
Vào giấc loài dế mun mất nhà gáy buồn từ kẹt cửa
Có khi em chợt quên bẵng khuôn mặt anh
Như loài hoa hồng héo rụng mẹ quét vào chiều
Cuống khô còn lưa nước mắt
Không cách nào ghì níu lại
Như cái Út đánh rơi viên bi tuổi thơ
Vào quên lãng
Em có thể lục album ảnh cũ để nhận mặt anh
Nhưng em đã không
Như em không muốn phone để được nghe giọng cha trầm và ấm
Dù không cách nào đánh thức
Kí ức đã rất xa
Có khi bất chợt em quên rất nhiều khuôn mặt.
Chiều phố lạ
Chiều Sài thành không như chiều Phan Rang
Người đi như ma đuổi
Đứng như mất hồn
Anh ở đâu?
Những vần thơ hối hả
Anh về đâu? dòng người khối động…
Phố đông lòng em vắng
Chân hoang vu vẽ con đường loằng ngoằng
Tìm anh, gọi vần thơ cũ
Phố Sài thành khác phố Phan Rang
Xe đi không tung tích
Xóa dấu chân anh cát đồi Nam Kương
Anh ở đâu?
Em
Bốn bức tường câm và quãng đường bỏ lại
Làm hoang chiều Sài Gòn…
(SH286/12-12)
Đồi nắng cũ
Sáng nay cụm mây năm ngoái về
dừng chân đồi cũ
em nơi đâu
câu thơ lạc loài phố
không manh gió mùa vịn tay
tìm đất ở
trâu hoang chưa về hội tao phùng
ta còn lãng tử
lối nhỏ chúng mình giờ cỏ hoang
ngồi nhớ cha
em thung thăng cánh đồng tuổi dại
đã xa lắc lơ
sáng nay cụm mây năm ngoái về
về đâu
đồi cũ nằm ườn quê cũ.
Có khi…
Có khi con gió mùa tình cờ thổi qua bụi ớt
Rồi trôi về đâu, không biết
Có khi bóng ai như bóng cha vừa đi qua
Vào giấc loài dế mun mất nhà gáy buồn từ kẹt cửa
Có khi em chợt quên bẵng khuôn mặt anh
Như loài hoa hồng héo rụng mẹ quét vào chiều
Cuống khô còn lưa nước mắt
Không cách nào ghì níu lại
Như cái Út đánh rơi viên bi tuổi thơ
Vào quên lãng
Em có thể lục album ảnh cũ để nhận mặt anh
Nhưng em đã không
Như em không muốn phone để được nghe giọng cha trầm và ấm
Dù không cách nào đánh thức
Kí ức đã rất xa
Có khi bất chợt em quên rất nhiều khuôn mặt.
Chiều phố lạ
Chiều Sài thành không như chiều Phan Rang
Người đi như ma đuổi
Đứng như mất hồn
Anh ở đâu?
Những vần thơ hối hả
Anh về đâu? dòng người khối động…
Phố đông lòng em vắng
Chân hoang vu vẽ con đường loằng ngoằng
Tìm anh, gọi vần thơ cũ
Phố Sài thành khác phố Phan Rang
Xe đi không tung tích
Xóa dấu chân anh cát đồi Nam Kương
Anh ở đâu?
Em
Bốn bức tường câm và quãng đường bỏ lại
Làm hoang chiều Sài Gòn…
(SH286/12-12)
No comments:
Post a Comment