mớ nhạc khí hư nát
rơi khắp nẻo ký
ức
xuân hạ thu đông
bản giao hưởng
lưu vong
giáng thăng
hai bàn tay trống
chỉ có trăng già
làm khán giả thủy chung
mỗi tháng một lần
diện trang phục mới
chờ nghe
khúc hát của trái tim bụi
bặm
tào lao với
thời gian
ngày cuối tuần
ngoài kia co ro cành nhánh
dưới độ âm
con chim trốn lạnh
chú sóc ngủ bọng cây
mùa đông không cần nghe
câu chuyện no đói
chúng ta có thể ngắm
tuyết rơi
máy đo cấp độ
lãng quên chưa được phát minh
tôi nấu nước sôi pha
cà phê mới
đốt một
điếu đùa cợt với cảm nghĩ buồn
cười
mấy năm trước
hình như còn ở việt nam
không việc làm nhà
cửa chẳng sự
nghiệp tình nhân
lang thang quanh quẩn
lăng nhăng
thế mà mươi
mười năm sau biết đâu
ngon lành cưỡi máy bay
làm du khách trở lại
ít nhất cũng biết
lái xe và lên được chục cân
ô kê
sorry chưởi thề
bằng tiếng mỹ
mạnh tay vứt đô la
mua thuốc thơm rượu gái
hùng hồn chứng minh
thị trường tự do
ưu việt gấp nghìn
lần đảng trị độc tài
sau đó phủi tay với
mọi lỗi lầm của tha nhân
ngắm phi đạo
nhỏ dần phía dưới chân
tự nhủ bụng kèm
theo chút ít hài lòng
không phải trách nhiệm
mình
nếu lịch sử đã
lỡ sản sinh
bọn tốt số và
lũ kém may mắn
đêm trường bắc mỹ
mấy nhánh lá vàng và
những tờ quảng cáo
đang giằng xé cảm
xúc trong tôi
nếu không xếp bằng
thiền định
có thể trục trặc
cho giấc ngủ sắp tới
*
biển sẽ không nứt
hai
cũng chưa hồng
thủy ngày mai
lễ giáng sinh còn hơn hai
tháng
phở xe lửa
phở tàu bay
ăn hoài cũng chán
trái đất thì vẫn
theo thói quen
quay mãi một chiều
trong tình huống thế này
dù Dante hay Lý Bạch
cũng cạn hứng dài
dài
*
thà đốt nén nhang
đẩy sự vô nghĩa
ra ngoài tính khôi hài
rồi tắt đèn
vận khí
*
rốn là trung tâm của
bụng
bụng là chu vi của
rốn
rốn là trung tâm của
bụng
bụng là chu vi của
rốn
No comments:
Post a Comment