Sunday, July 28, 2013

3 bài thơ

 Ðinh Linh

Luân hồi
 

Kiếp trước mày ở ác,
Kiếp này mày công dân Việt Nam.

Kiếp trước mày cà lăm,
Kiếp này mày vào Hội Nhà Văn.

Kiếp trước mày hiếp dâm,
Kiếp này mày lấy Đài Loan.

Kiếp trước mày Kiều,
Kiếp này mày Việt Kiều.

Kiếp trước mày du kích,
Kiếp này mày vượt biên.

Kiếp trước mày Nguyễn Văn Trỗi,
Kiếp này mày công an hay hải quan.

Kiếp trước mày nhà văn
Kiếp này mày cũng nhà văn,
Nhưng ở Việt Nam.


*

Nguyễn Hữu Hồng Minh


Lỗ thủng lịch sử


Nhiều khi hắn thấy dương vật hắn đang ở Sàigòn, 
Đầu hắn ở Hà Nội
Và tay chân thì rơi rụng đâu đó ở Sóc Trăng
Buổi sáng ở miền Trung, trưa ở miền Nam, 
Chiều ở miền Bắc, tối ở miền Tây
Ly cà phê nhìn ra tháp Rùa đắng như máu hắn
Cơn điên rồ chùa Mã Tộc, ngày tháng bạc Kênh Xáng
Những người đàn bà Miên, ôi vóc dáng màu da muộn phiền biết bao nhiêu! 
Những sợi khói như những cái thòng lọng dụ hắn treo cổ
Nhiều khi trong mơ thấy mình đã chết. Xác thối, diều cắt quạ tha. Hắn khoái trá cho điều ấy!
Linh hồn hắn treo đâu đó trên một cọng lông háng của em gái Hải Phòng làm điếm ở Trung Quốc

Lảm nhảm ở Vĩnh Long, bợ đít ở Cần Thơ, dạng háng ở Cà Mau, 
Cạo mặt ở Bạc Liêu, quắn như điên ở Hà Khẩu, động cỡn ở Sa Pa, say ở Lào Cai
Miệng còn kêu Đặng Thiều Quang, hãy chết đi Quang! 
Chửi rủa ở Huế, cúng bái ở Quảng Bình, bắc cặc đái ở Mỹ Sơn và đi ỉa ở Hội An
Đụ trên sông Thu và bú lồn trên sông Hương
Khạc nhổ trên sông Gianh, rượt đuổi chém nhau trên sông Hàn
Khinh bỉ nòi Việt trên sông Hồng, miệt thị giống Hoa trên sông Nậm Thị
Hắn cắt mọi khoanh đời dấu vào tác phẩm
Những suy nghĩ non tơ đã kịp mọc tóc trong hộp sọ rắn như đá của hắn
Bản chất hắn là Cộng sản, là Cộng sản! 
Hắn cười cợt méo mó như một lỗ thủng của lịch sử
Hoảng loạn và kinh sợ khi hắn phát hiện ra mình vẫn sống mà làm việc với những xác chết
Đi đứng ngoằn nghèo như ma trơi, linh hồn quỉ nhập tràng luôn dụ khị hắn làm những trò mê cuồng và quái đản
Hắn muốn làm tình với Nguyễn Thị Thu Huệ -- Hắn tàn bạo điều đó
Hắn muốn hiếp Lê Thị Mỹ Ý -- Hắn thèm muốn điều đó
Hắn không nứng trước Phan Thị Vàng Anh -- Hắn khẳng định điều đó
Hắn yêu Ly Hoàng Ly -- Hắn mãi tôn thờ điều đó
Hắn sợ hãi lỗ nẻ của Vi Thùy Linh -- Hắn khiếp hãi điều đó
Nhân loại chui ra từ háng -- Hắn quả quyết điều đó
Dân tộc Việt là một dân tộc mê lồn -- Hắn xác tín điều đó
Nhưng khi hắn cần dương vật thì hắn biết bỏ quên ở Sài gòn
Hắn cần đầu thì mới hay vứt ở Hà Nội
Hắn cần khua khoắng chân tay thì đã rụng rơi đâu đó ở Cà Mau
Trong giấc mơ hắn không rõ hắn đã nói điều gì với Bạc Liêu, Sóc Trăng, An Giang
Dạng háng! Hãy dạng háng! 
Hắn kêu lên với những tiếng của lỗ đít .. .. 

Sàigòn, 12.2003






*


Nguyễn Đình Chính



Và mi (zê ) vẫn …



 
và mi (zê ) vẫn đang phải
sống chung với
bụi bẩn nghẹt thở ngã tư
sống chung với
mớ rau xạnh đầy khả nghi
sống chung với
ly rượu chưng cất không khói
sống chung với
những trận lũ kinh hoàng
sống chung với
cái rét mùa xuân tệ hại
sống chung với
những cái nhìn hoài nghi
sống chung với
một thứ tình bạn dấu dao sau lưng
sống chung với
một thứ tình yêu nhoe nhoét bạc tiền
sống chung với
những lời lăng nhục

chẹc chẹc

và mi (zê ) vẫn đang phải
sống chung với
sự dối  trá trắng trợn
sống chung với
long tham mù tối
sống chung với
lời nói rỗng tuếch huênh hoang
và thật kinh hoàng
sống chung với
một lũ những thằng kẻ cướp
( kẻ cướp chứ không phải  kẻ cắp)

chẹc chẹc

và mi (zê ) vẫn đang phải

chẹc chẹc

No comments: