Ý Tưởng về Thi Ca của các Nhà Thơ Pháp.
CHÂN PHƯƠNG tuyển dịch
La poésie est une pratique de la vigilance dans tous les actes de la vie
quotidienne devenus contemplation, un exercice spirituel, un sacerdoce. Michel
JOURDAN
Thơ là thực tập canh thức trong mọi
hành vi đời sống thường ngày đã trở thành chiêm nghiệm. Thơ là thể dục tâm
linh, một chức vụ tôn nghiêm.
La poésie, c’est la lutte contre l’usure, non seulement l’usure des
mots, mais à l’occasion de cette usure-là, celle de toute notre vie. Lutte contre la
routine, contre la répétition monotone de nos gestes quotidiens. Maxime
ALEXANDRE
Thơ là chống trả sự xói mòn, không
chỉ xói mòn từ ngữ mà thông qua đó là sự xói mòn của trọn một đời người. Chống
lại tập quán, sự lặp đi lặp lại nhàm chán những động tác thường ngày của chúng
ta.
On est accoutumé à dire que le poète est le voyageur qui est parti pour
le Pays des Chimères.Cela est faux. Le poète est parmi les rares voyageurs
d’ici-bas qui sont partis pour le Pays de la Vie, quittant
le Royaume des Apparences pour celui des Réalités spirituelles, - les seules éternelles.
Le poète est un réaliste dans le plus haut sens spirituel du terme. Malcolm de CHAZAL
Người ta có thói quen cho rằng nhà
thơ là lữ khách đi về Xứ Hoang Đường. Nói thế là sai. Trong đám lữ hành hiếm
hoi của thế gian này, nhà thơ là kẻ đi tìm Vùng Đất của Sự Sống, rời xa Vương Quốc
của Sắc Tướng để tìm Vương Quốc các Thực Thể tâm linh – duy nhất vĩnh hằng.Nhà thơ là kẻ tin vào thực hữu hiểu theo nghĩa tâm
linh cao nhất của từ này.
Un grand poète est intraduisible, et c’est là sa force. Parce qu’une
fois que nous l’avons lu, et obligatoirement mal traduit, son pays d’origine
nous reste interdit et ensorcelant…Poète est un homme qui nous donne
envie d’aller vivre chez lui, mais chez lui n’est nulle part. Georges PERROS
Không thể dịch một nhà thơ lớn, và đấy là uy lực
của thi nhân. Bởi vì sau khi chúng ta đọc ông xong và tất nhiên là đã dịch
không đạt lắm, quê nhà nguyên quán của ông vẫn là nơi chốn cấm kỵ và rù quyến
mãnh liệt chúng ta…Nhà thơ là kẻ khiến ta thèm muốn được sống dưới mái nhà của ông – nhưng mái
nhà đó thì không biết đâu mà tìm.
Notre Rimbaud, ce n’est pas lui,c’est nous-mêmes, voilà le vrai, c’est
le vagabond que nous fu^mes en puissance, nous qui ne nous serons jamais évadé
de la chambre bourgeoise où nous sommes né, où nous demeurons, où nous
mourrons: c’est cela le mythe Rimbaud. … Que de fois l’avons-nous rencontré, ce
Rimbaud-là, et nous sommes passé sur l’autre trottoir! Francois MAURIAC.
Rimbaud của chúng ta chính là
ta chứ không phải hắn. Kẻ hoang đàng đích thực nằm trong khả tính của chúng ta
- những người không bao giờ trốn khỏi gian phòng tư sản nơi chúng ta sinh ra, cư
ngụ và chết đi: đấy là huyền thoại Rimbaud… Bao nhiêu lần không biết chúng ta đã
gặp hắn, gã Rimbaud ấy, và chúng ta đã lánh qua vỉa hè bên kia đường!
De même que les Sociétés commencent par la poésie et finissent par elle,
l’homme est recu dans ses bras et près de la tombe lui consacre ses derniers
efforts et en recoit les dernières consolations et ses emotions les plus douces.
Alfred de VIGNY
Cũng như các xã hội bắt đầu và kết
thúc bằng thi ca - được thơ đón vào vòng tay, con người khi gần xuống mồ cống
hiến nỗ lực cuối cùng cho thi ca và nhận trở lại những an ủi chung cuộc cùng các
xúc cảm êm dịu nhất.
( trích từ Sổ Tay Nhà Thơ , C.P. )
No comments:
Post a Comment