Friday, September 27, 2013

CHẸC CHẸC CHẸC...


Đcm vắng nhà mấy hôm, lúc quay vìa đéo vào được. Là sao nhể? Log on và bốt bài thì vưỡn.
Mà cái đcm  con khỉ đột chứ, chưởi gì bài bản, nuột nà tí anh xem nào. Hay vầu.
Có bác gưởi cho bài này, treo lên. Đcm anh vầu được nhà anh vả chết cha con khỉ đột.

Đọc thơ ; NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH-"CHẸC CHẸC"
Tập thơ LẠ ở Hà Nội.

-Lạ là vì xưa nay chưa ai viết như thế...
-Lạ là vì dám nói toẹt ra về những cái lâu nay coi là " kỵ húy"...
-Lạ là vì nghê thuật "tân kỳ" với giới làm thơ ở Hà Nội''...

Theo Nhà văn Nhật Tuấn thì .."thơ Hậu hiện đại, cả trong và ngoài nước từ nay có chung một "cảm hứng chủ đạo" là giải phóng Âm hộ để..."làm sao cho sướng", còn chuyện thời thế ? tránh thật xa ra các cô, chớ có mon men đến mà ăn đòn."

...Thơ Nguyễn Đình Chính không phải là thứ thơ tào lao" giải phóng âm hộ" để làm sao cho sướng, mà là một thứ thơ thẫm đẫm màu thế tục".
Xin trích dẫn 1 số đoạn tiêu biểu :

*Tám giờ tối (giờ cao điểm ăn nhậu)
Nhong nhong mày xe đạp
bay lượn (thật ra là luồn lách) giữa phố phường

đám đông hiện nguyên hình kinh khủng
80 triệu cái sọ trập trùng nhẵn thín
80 triệu cái sọ trôi đi ù ù
80 triệu cái mặt không còn thấy mặt
80 triệu cái mồm tự nguyện bịt mồm
80 triệu 80 triệu
cái đống 80 triệu
Mẹ kiếp
Cái đám cóc khô gì thế này
Kinh ơi !
Kính koong kính koong
đầu trần không nồi cơm điện (mũ bảo hiểm)
khác biệt
kính koong
thản nhiên vượt đèn đỏ ngã tư
Chí Phèo
kính koong
80 triệu mái tóc lép xẹp co dúm yên phận nộp tiền bảo hiểm
lẻ loi tóc tai du côn dựng đứng lộng gió Tây Hồ
khác biệt
kính koong
Chợt nhận ra hiện diện một thằng người
jơ păng đông jơ nuy (xưa rồi)
mi khác biệt thì mi tồn tại (định lý thời a còng)
( Zê xe đạp )

*-Ôi tự do tự do là cái con con con gì gì gì lẩn trôi trong đũng quần Quyền lực bốc mùi thối tha 12 tháng mùa đông không hề kỳ cọ tắm rửa...
( Tự do ngoáy đít )

*-Mi sống hôm nay như là con chim nhảy nhót ở trong 1 cái lồng đan bằng nỗi sợ hãi... (bay lên )

*-Giao hợp đi đồng bào ơi
Phóng đạn tinh trùng
săn lùng tổ quốc
cột mốc trớ trêu bên đường
tổ quốc
thằng nhóc chăn bò con rơi
tổ quốc
đỉnh đồi lơ mơ nấm mồ
tổ quốc
gió hoang gào rú rách trời
tổ quốc
mi (zê) săn lùng
tổ quốc bi thương lê lết
trốn trong cây hoa ngũ sắc
lặng im
nhìn...
(T Q 2008)

*-Sẽ ngàn triệu lần chán chường hơn chia tay người tình mi ( Zê ) yêu người tình 8x
một ngày kia mi ( Zê ) cất lời giã biệt cục cứt thơ không có cánh bay
Cục cứt thơ mày cứ ngủ ngon
Sớm mai mới bị khai trừ ( tống cổ ) khỏi thơ
trí thứ cụp tai uống trà chửi đổng
trí thức cụp tai ngồi bàn nhân sự
trí thức cụp tai xin phiếu "Bé ngoan"
Cục cứt mày cứ ngủ ngon
Sớm mai mới bị khai trừ ( tống cổ ) khỏi thơ
chẹc chẹc
trong cái thế giới bị là phẳng này hóa ra lại dễ chơi quá .
( Giã biệt cứt )

*-Đám đông thằng đại gia ăn cướp
(ăn cướp chứ không phải ăn cắp )
Trí thức cụp tai
ngòi bút trượt dài sợ hãi
Sự ngạo mạn trống rỗng lên ngôi
và quả đấm rình mò...

*- Hà nội mùa rét cởi truồng ( tú nuy ) áo len áo da váy ngắn dài trong nhà nghỉ tút lút
hiện ra toàn những mông mẩy mông lép mông xinh y chang mùa nóng
mi ( Zê ) trợn mắt nhìn qua khe cửa kính nhà bên đóng chặt
Mồm trẻ con ngoác ra câm bặt
Sữa sữa sữa
Sữa cái mả Mẹ mày lạm phát dâng tăng vùn vụt ( cháy )
Tết tết tết
Tết cái mả Bố mày giá chứng khoán đang tụt thùn thụt ( thủng đáy )
( Hà Nội mùa rét cởi truồng )

* Cớ sao thơ mi không có đôi cánh để ...bay
e mé mày...
...vì thế thơ mi (zê) đành bò len lén
vì thế thơ mi (zê) lê la hành khất
áo và bụi đời đôi giày sục cứt
lấm lét ăn vụng đói nghèo ( ăn vụng chứ không dám ăn cướp)
lổm ngổm vỉa hè rống lên ông ổng
phọt ra ồng ộc ngộ độc mắm tôm (thổ tả)
thơ đứng về "phe nước mắt "-Dương Tường, (trên cả tuyệt vời)
nhưng...cẩn thận nước mắt (cá sấu)
nhân văn thời nay không xài nước mắt
nhân văn ăn nhậu tối ngày
nhân văn cười ruồi lặng im
-Ối thơ, ôi là thơ
Cục cứt nát bay đi đâu bây giờ
Cục cứt nát chỉ có chóp
Cục cứt nát thì làm gì có cánh...
cục cứt mày ngủ cho ngon
đêm nằm mơ mớ dịu dàng
mọc ra đôi cánh nhập nhằng chập cheng (xò ri)
mọc ra đôi cánh nhịp nhàng
nhịp nhàng là nhịp nhàng bay lượn thờ Lon (hồn thơ)
ạ ời...ạ ơi
trong cái thế giớ bị là phẳng này khó chơi quá
(Cục cứt thơ )

Đôi lời tạm kết luận : Nguyễn Đình Chính sinh 28-11-1946 tại Hà Nội ,con trai thứ 2 của Nhà văn Nguyễn Đình Thi,đã từng đi Bộ đội,anh nổi tiếng với các tiểu thuyết "Đêm thánh nhân" ,"Onlai...balô",,,anh đã vượt qua cái bóng của cha mình để trở thành Văn thi sĩ hiện đại ,,,hay dở còn để qua thời gian sàng lọc, để các bạn đọc và các Nhà Phê bình " cho ý kiến " ?
"Chẹc chẹc " là thứ thơ cách tân cả về hình thức lẫn nội dung (dũng cảm bay lên...) Nhà thơ Vũ Quần Phương nhận xét :"về cái giọng, ngôn ngữ là quyền của ông (NĐC) .Tôi thấy cái lý do ông dùng giọng ấy, ngôn ngữ ấy. Mạnh bạo (chỉ Chính mới nói được)...Về nội dung suy nghĩ : tôi thấy sâu sắc.Nó là sản phẩm của một thời. Thời ấy thì đẻ ra thơ ấy.Qua nó, tôi thấy nhiều triệu chứng của một xã hội. Tập thơ cho tôi thấy được nhiều hơn cả văn xuôi của ông về bình giải xã hội đương thời, thái độ sống của ông trước thời cuộc".

Với "Chẹc Chẹc" chợt đọc ta có cảm tưởng như một lối "đùa nhả" : Khỉ ơi là Khỉ, để nhạo báng cái xã hội đương thời (thời cơ chế thị trường đang mở toang ra...thành khủng hoảng ? mà các Nhà cầm quyền đang phải ra sức "chống tự diễn biến hòa bình"? một xã hội đang xuống cấp toàn diện (S.O.S ở cấp độ cao)...Về nghệ thuật thơ thì Nguyễn Đình Chính đã vượt lên tầm Hàn Lâm (đầy tìm tòi sáng tạo, tạo ra một lối viết Tân Hình Thức rất riêng (rất Nguyễn Đình Chính) mới cả về nội dung lẫn hình thức : Ý mới, tứ lạ , rất hiện thực ,hình tượng thơ sống động độc đáo, đọc rất vào...
Nói như Nhà văn Nhật Tuấn ( Tp HCM ) thì " trên bãi cứt của " nghệ thuật đương đại" sẽ mọc lên kỷ hoa dị thảo "... Hãy đợi đấy ? !

Góc Thành Nam Hà Nội 3-7-2010
Nguyễn Khôi

No comments: