Bài thơ thắp đèn
(Tặng một ông
bạn già )
Thắp đèn lên
góp một niềm vui nhỏ
chung triệu niềm vui ánh lửa
đồng bào
những ngày này ta nắm chặt
tay nhau
nắm thật chặt
cố gắng chạy
chạy
và
chạy chạy
băng qua vũng bùn nỗi buồn
cúi đầu nô lệ
rửa mặt thật sạch
hàng triệu hàng triệu người
đang hiện rõ mặt con người
hiện rõ
mặt con người (không phải mặt
con vật)
ngẩng lên
không còn sợ hãi
xin lỗi — đéo thể hiểu được
tức cười
tại sao mà lâu nay lại sợ thế
nhỉ
thật ra chúng nó chỉ có một
dúm
mấy chục thằng bệnh hoạn
lai lịch mờ ám
đang chết sặc trong quyền lực
và tiền bạc
tôi vẫn mơ tới một ngày
đi phượt cùng anh
hai thằng nằm dài trên đỉnh
núi
lục túi hút chung một điếu vi
na
tán lăng quăng về thơ tân
hình thức
chỉ có thế
rồi tuyết lở chôn vùi năm
tiếng
nhưng…
còn lâu hai thằng mới ngoẻo
xin lỗi mấy em thổ mừ cứu hộ
các anh đang thèm một ly cốt
nhắc
cốt nhắc thứ thiệt
và có thể
lại một điếu vi na
và cũng có thể
hai em vén váy ngồi xuống đây
trượn mắt lên mà nghe
chẹc chẹc
đang lò mò
bò ..bò …bò
Bò đi đâu
xin lỗi — đéo biết
tức cười
thắp đèn lên
góp lửa triệu người
mong một ngày
lửa tự do
sáng bừng đất việt
sáng bừng đất việt
sáng bừng đất việt
09-2010
***
Cúc cù cu
( tặng mấy nhà thơ nổi tiếng)
tiếng chim gù cúc cù cu
cúc cù cu cúc cù cu
buổi sáng tã tượi sương mù
cuối năm
cụ cựa mặt người
cô độc và trống trải trong
lồng sắt
hởi anh chàng chim cu nhà thơ
có dọng hót tuyệt vời
sa bẫy nhử mồi sớm chiều chăm
chỉ
cúc cù cu …cúc cù cu
ai cũng choàng vào đời mi (
zê ) cái lồng sắt gớm ghiếc
thuốc độc quyền lực
phận hèn nô tài
đồng tiền tanh
danh vọng hão
cúc cù cu cúc cù cu
buổi sáng tã tượi sương mù
cuối năm
vật vờ
cụ cựa mặt người
ai đi như thằng đao mèo chết
tiệt
hót hoài điệu hót cù cu
cúc cù cu…cúc cù cu
cúc cù cu .
11- 2010
----------------------------
yêu mùa xuân
tặng bb
ngày cuối cùng
tháng chạp
mi (zê) lại một lần ngả mũ
chào em
người tình ngàn tuổi
trong mưa rơi lộng lẫy bay
về
thế là lại được yêu
( hay là lại phải yêu )
nàng xuân ngất ngư
một rừng cột điện
nàng xuân điên cuồng
một rừng cái nồi cơm điện
nàng xuân kinh hoàng
ngã tư ngạt thở
nàng xuân lim dim
vãng lai kí ức
nàng xuân tái nhợt
bỏ nhà đi hoang
xó chợ bỏ bùa
dạng chân gạ gẫm
bóng đêm đẫm mùi ngoại ô
thiên đường năm xu
ẩm ướt
lạnh buốt
và
mơ màng
không vay nợ
không ngoái đầu nhìn lại
gút bai đạo đức năm cũ
đùa nhả sự thật năm cũ
cười mũi quyền uy năm cũ
nằm dài trên hòn gạch vỡ
tháng giêng chết tiệt sương
mù
đâu rồi chói chang mùa hạ
có lẽ đây là dịp may duy nhất
trong đời
mi ( zê )
vồ được nước
được khói
và
túm được lửa
chẹc chẹc .
tháng 12 - 2010
No comments:
Post a Comment