Posted: 28/09/2013 in Nguyễn Đình Chính, Thơ, Trần Đán
Nguyễn Đình Chính
Trần Đán chuyển ngữCớ sao thơ mi không có đôi cánh để… bay
e mé mày
bay lên bay ngang bay xuống bay vào bay ra bay tà tà bay là là bay vút bay vọt bay ngửa bay xấp bay bổ nhào nhào bay bay bay
bỏ mẹ (thơ giống tàu lượn)
tiếng rên phì phò em gái bên đường bông hoa
đồng nội
lén lút bán mình nhà trọ nghênh ngang
tiếng thở dài người tù oan sai hai mươi năm
đập đầu song sắt
mùi thối con sông thành phố
bộ xương người đợi chết (bệnh ết)
câng câng mặt thằng đại gia ăn cướp
(ăn cướp chứ không phải ăn cắp)
trí thức cụp tai
ngòi bút trượt dài sợ hãi
sự ngạo mạn trống rỗng lên ngôi
và quả đấm rình mò
vì thế thơ mi (zê) đành bò len lén
vì thế thơ mi (zê) lê la hành khất
áo vá bụi đời đôi giầy sục cứt
lấm lét ăn vụng đói nghèo
ăn vụng chứ không dám ăn cướp
lổm ngổm vỉa hè rống lên ông ổng
phọt ra ồng ộc ngộ độc mắm tôm (thổ tả)
thơ đứng về phe nước mắt [1] (trên cả tuyệt vời)
nhưng… cẩn thận nước mắt (cá sấu)
nhân văn thời nay không xài nước mắt
nhân văn ăn nhậu tối ngày
nhân văn cười ruồi lặng im
ối thơ ơi là thơ
cục cứt nát bay đi đâu bây giờ
cục cứt nát chỉ có chóp
cục cứt nát thì làm gì có cánh
cục cứt mày ngủ cho ngon
đêm nằm mơ mớ dịu dàng
mọc ra đôi cánh nhập nhằng chập cheng (xò ri)
mọc ra đôi cánh nhịp nhàng
nhịp nhàng là nhịp nhàng bay lượn thờ lôn
hồn thơ
ạ ời… ạ ơi
trong cái thế giới bị là phẳng này khó chơi quá.
___________
[1] Ý thơ Dương Tường
Bullshit poetry
Hey poetry why don’t you grow wings to …
fly
what a screwy way to fly
up & sideway & down
& in & out
gliding then climbing then diving
topsy turvy
tumbling tumbling tumbling
terribly (poetry as a glidder)
amid the moaning of a young girl dreaming of her beloved countryside while
stealthily selling her body in a sumptuous guesthouse
the wail of the wrongfully condemned prisoner banging
his head for twenty years on the metal bars
the stench of the river in the city
a skeleton waiting to die (of aids)
the arrogant face of the filthy rich son-of-a-bitch
(he doesn’t steal, he just grabs)
the intellectual covering his ears
the writer writing in fear
the vain and the empty-minded proclaim themselves kings
& the iron fist rules
that’s why your poetry [satyr’s] must crawl on all fours
must beg for a living
in torn clothes & wearing shit-soaked shoes
must steal food (steal, not rob)
howl like a stray dog
puke up all sorts of poison (the plague)
they say poetry must stand on the side of tears (above the magnificent)
but … beware of the fake ones
for humanity of today has no need for tears
would rather party all night
would brush things off & keep silent
o poetry sad poetry
where to can a messed up piece of shit fly & call it home
a messed up piece of shit has just a top
but no wings
sleep well my piece of shit
dream sweet dreams
grow yourself a pair of wings so clumsy so sorry at first
but soon swinging to rhythms
of the vaginal soul
dream sweet dreams
in this flat world it’s not easy to play.
Nguyễn Đình Chính Trần Đán chuyển ngữ
Trích thi tập Chẹc Chẹc
Nguồn: Tác giả gửi
No comments:
Post a Comment