Judith SHEA - Shock and Awe (Cú sốc kinh hoàng) 2006-2009 |
Mười hai năm đã trôi qua kể từ buổi sáng Twin Towers ở New York bị hai chiếc phi cơ đâm vào.
Để tưởng nhớ một biến cố tang tóc ngoài mọi khả năng tưởng tượng, nhiều ngòi bút lên tiếng bằng văn thơ. Mời các bạn đọc và chiêm nghiệm bài thơ dưới đây của nữ thi hào Nobel Ba Lan khóc thương các nạn nhân của vụ khủng bố 9-11. Quần thể điêu khắc của nữ nghệ sĩ Mỹ Judith SHEA - hiện trưng bày tại Bảo Tàng Mỹ Thuật của Đại Học YALE (Connecticut) - cũng là một tác phẩm tạo hình để ghi nhớ nỗi đau sâu xa của nước Mỹ.
( Lời giới thiệu kèm ảnh chụp của người dịch - C.P.)
TẤM ẢNH TỪ NGÀY 11 THÁNG CHÍN
Họ nhảy khỏi các tầng lầu bốc lửa
một, hai, thêm vài mạng nữa,
tít trên cao, dưới thấp hơn.
Tấm ảnh chụp họ dừng lại giữa đời,
giờ đây giữ họ la đà
trên mặt đất ở thế đang rơi.
Mỗi người vẫn vẹn toàn,
với khuôn mặt riêng
và máu me còn giấu kín.
Sẽ có thừa thời khắc
cho tóc râu tung tóe
cho chìa khóa cùng cắc xu
rơi ra ngoài túi áo túi quần.
Họ vẫn còn trong tầm với của khí trời
giữa vòng la bàn các địa điểm
vừa mới mở toang.
Tôi chỉ có thể giúp họ hai việc
thuật tả vụ nhảy lầu này
và không thêm câu cuối.
They jumped from the burning floors—
one, two, a few more,
higher, lower.
The photograph halted them in life,
and now keeps them
above the earth toward the earth.
Each is still complete,
with a particular face
and blood well hidden.
There’s enough time
for hair to come loose,
for keys and coins
to fall from pockets.
They’re still within the air’s reach,
within the compass of places
that have just now opened.
I can do only two things for them—
describe this flight
and not add a last line.
CHÂN PHƯƠNG dịch từ bản Anh ngữ sau đây:
Source: Monologue of a Dog (Houghton Mifflin Harcourt, 2005)
No comments:
Post a Comment